CHARLIE BONE TẬP 1: LÚC NỬA ĐÊM - Trang 47

"Đúng. Em rể cô, tiến sĩ Tolly. Thiết bị này là một trong những phát

minh đầu tiên của chú ấy, nhưng chú ấy chẳng bao giờ bận tâm tới việc
đem bán nó cả. Lần nào phát minh ra cái gì mới cũng vậy. Chú ấy lười lắm,
Charlie à. Thông minh, nhưng lười chảy thây."

"Cái ông trong hình chính là chú ấy, phải không?" Charlie không để lộ

là nó nhận ra giọng nói, làm sao nó có thể để lộ được!

"Phải, đó là tiến sĩ Tolly. Có lần chú ấy chế ra một thứ kinh khủng."

Miệng cô Ingledew mím chặt lại như sợi chỉ.

"Vậy tại sao cô muốn tấm hình của chú ấy?" Charlie hỏi.

Người bán sách quắc mắt thoắt một cái, như thể muốn nhảy xồ vô vồ

lấy nó. "Đứa bé mới là thứ cô muốn. Tấm hình là tất cả để cô nhớ được về
nó."

Rồi đột nhiên cô Ingledew kể cho Charlie nghe về cái ngày thê lương

khi em gái của cô, Nacy, qua đời; ngay trước ngày sinh nhật thứ hai của con
gái, và một vài ngày sau, chồng của Nacy, tiến sĩ Tolly, đã đem đứa con gái
đi cho như thế nào.

"Cháu không nghĩ là người ta lại có thể đem con đi cho," Charlie buột

miệng, dựng tóc gáy.

"Ừ," cô Ingledew nhất trí. "Cô bị ép phải giữ bí mật. Lẽ ra cô phải nhận

con bé, cháu biết đấy. Nhưng cô đã ích kỷ và vô trách nhiệm. Lúc đó cô
nghĩ là mình không nuôi nổi. Kể từ đó, không một ngày nào trôi qua mà cô
không hối hận về quyết định của mình. Cô cố tìm kiếm xem nó được đem
cho ai, nhưng tiến sĩ Tolly không bao giờ hé răng với cô. Con bé đã biết
dạng trong cái hệ thống lọc lứa, giả dối và mánh khóe. Giờ nó mười tuổi rồi
và cô sẵn sàng đổi bất cứ thứ gì để chuộc được nó về."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.