CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 136

theo chúng. Giờ, xe đang nuốt gọn con đường dốc lên Khu Đồi Cao, ngang
qua một dãy biệt thự lớn, và vượt qua khu nhà thời thượng ấy, rồi lại men
theo bìa một khu rừng có vẻ hoang dã. Ông thẩm phán dừng xe bên ngoài
một căn nhà trông xơ xác, có một mảnh sân ngập ngụa bùn. Lũ gà đang
bươi đất, và một con đê có cặp sừng lớn, cong vút đang nhai bụi cây.

"Ta chỉ đi tới đây thôi, các cậu," ông thẩm phán bảo.

"Ba không đưa tụi con lên thêm được nữa sao, ba?" Lysander nài nỉ.

"Ba không lái cái xe mới của ba lên đó đâu," ba của Lysander nói. "Quá

nhiều bão."

Khi bước ra xe, bọn nhóc nghe thấy tiếng sấm đì đùng đằng xa.

"Chúc may mắn, mấy cậu nhỏ!"

Ngài thẩm phán lùi xe vô trong mảnh sân bùn lầy, quay đầu xe lại và lái

xuống đồi.

"Hồi nữa ba anh có tới đón tụi mình không?" Benjamin lo lắng hỏi.

"Có thể," Lysander ngần ngừ, "hoặc có thể mẹ anh tới đón."

Cách đó một chút, dưới sườn đồi, ngoài tầm mắt của bọn trẻ, chiếc taxi

vàng đã dừng lại. Một sinh vật trông cổ quái bước ra: đó là một lão già mặc
áo mưa dài lết bết, bẩn thỉu. Lão để ria mép trắng, nhưng lại có những túm
tóc hoe hoe lòi ra khỏi chiếc mũ lưỡi trai vải tuýt, cáu bẩn. Lão già trả tiền
cho tài xế rồi cắm cổ chạy lên đồi, dáng bộ di chuyển chẳng giống một lão
già chút nào, mà giống một nam sinh thì đúng hơn.

Charlie chưa bao giờ nhìn thành phố từ trên cao như thế. Quang cảnh

thật choáng ngợp, nhưng có cái gì đó rất chông chênh, đáng ngại ở chốn cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.