CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 139

Ông Torson đứng khuỳnh tay trước ngực, đón chặn cơn mưa đá đập tới

tấp vô tấm lưng rộng.

"Chú đã nói hết lẽ với nó."

Ông bật ho và một tiếng khụ lớn dội lên từ đâu đó trong lồng ngực.

"Nó cứ nhốt mình trong phòng. Giờ thì chắc chắn đồ đạc đã tanh bành

rồi. Vợ chú... "

Lại một tiếng ho nữa bật ra, tiếng này trùng với một ánh chớp xẹt xuống

thân cây gần đấy.

Tất cả bọn trẻ cùng dòm cái cây đổ nhào xuống đất, những cành cây nhẹ

bẫng bùng cháy. Tuy nhiên, đám lửa nhanh chóng bị dập tắt bởi một trận
đại hồng thủy đột ngột từ trên trời trút xuống. Trong khoảng yên lặng ngắn
ngủi trước khi một tiếng sấm tiếp theo nổ đùng, ông Torson nói nốt:

"Bà vợ tội nghiệp của chú bị nhức đầu như búa bổ."

"Tụi cháu có vô nói chuyện với Tancred được không ạ?" Lysander hỏi.

"Không cách nào," ông Torson nói liền. Vừa nói vừa ẩn mình thật chắc

vô bên trong mái hiên. "Quá nguy hiểm. Tụi con chỉ còn cách để lúc khác
hẵng tới. Cẩn thận trên đường về đấy. Ngoài kia có cái gì đó."

"Cái...?" Gabriel mở miệng.

Những lời tiếp theo của nó bị một tiếng sấm giận dữ nuốt gọn, tất cả bọn

đồng loạt né rạp xuống. Một vật gì cắm phịch xuống đất, ngay đằng sau
chúng.

Con Hạt Đậu tru lên hoảng loạn, và Benjamin hét to:

"C... c... ái... cái gì thế?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.