CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 165

Người đàn ông to con bảo:

"Tốt rồi."

và dẫn tất cả tới quầy. Ở đây, chúng phải đối mặt với một lựa chọn khó

khăn. Dọc theo suốt quầy, xen kẽ giữa những đĩa đựng các loại bánh bích
quy thông thường là những tô xúc xích, bánh nướng mùi cá, những viên
tròn chắc hẳn là sô-cô-la (hoặc không phải) và những loại hạt đủ mọi kích
cỡ.

"Gọi xúc xích đi," Gabriel đề nghị. "Ngon lắm."

"Trông như để cho chó ấy," Charlie nói.

"Chớ sao," Gabriel bảo. "Vẫn ngon mà. Tụi chuột của tôi thích lắm."

"Cho bánh bích quy và ba ly nước," Charlie chọn giải pháp an toàn.

Người đàn ông sau quầy lên tiếng:

"Phải Charlie Bone không vậy?"

Charlie chớp mắt. Cuối cùng nó nhận ra ông Onimous, người diệt chuột.

Nụ cười nhe hàm răng nhọn đã tố giác ông. Trông ông khác hoàn toàn trong
cái nón trắng và tạp dề của người nấu bếp. Lần cuối cùng gặp ông, Charlie
thấy ông mặc áo khoác giả lông, và áo ghi-lê nhung.

"Ông làm gì ở đây vậy, ông Onimous?" Charlie hỏi.

"Để giúp vợ tôi một tay," ông Onimous nói. "Đây là quán cà phê của bà

ấy. Toàn bộ ý tưởng là của bà ấy đấy. Hay chứ hả?"

"Tuyệt ạ," Charlie gật. "Nhưng những con mèo lửa có ngại những vị

khách khác không? Ý cháu là, chúng sống cùng với ông, phải không ạ?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.