CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 166

"Những con mèo lửa?" Ông Onimous nhướn đôi lông mày chổi xể lên.

"Chúng thường không ở đây, cầu cho Thượng đế phù hộ chúng. Chúng quá
bận rộn với các bổn phận. Đêm xuống mới đảo về để ăn chút gì đó, ngủ một
chút rồi lại đi. Dĩ nhiên là trừ khi chúng cần tôi. Khi đó tôi sẽ phải đi theo
chúng."

"Ra vậy," Charlie trả tiền đồ ăn. Giá rất rẻ.

"Rất vui gặp lại cậu, Charlie," ông Onimous bảo. "Giờ thì bảo trọng

đấy!"

"Cảm ơn ông, ông Onimous."

Hàng người xếp hàng phía sau Charlie đang đông dần lên, vì vậy, nó

cầm lấy khay của mình và tới chiếc bàn các bạn nó đang ngồi. Nó phải lách
mình qua một đàn chó mới tới được chỗ. Gabriel đã chọn chiếc bàn ở ngay
cạnh cửa sổ, và chúng có thể trông thấy những vị khách hàng kỳ quặc đang
tiến tới quán cà phê.

Ở bàn bên, một con nhện đen bò quanh chiếc nón rơm màu đỏ. Người

phụ nữ đội nón xem ra rất sung sướng với cảnh tượng này. Thỉnh thoảng, bà
bẻ một mẩu đồ ăn đưa lên cho con nhện. Sợ miếng đó là con vật sống,
Charlie quay đi chỗ khác.

"Anh tính cho tụi này coi cái gì vậy?" Nó hỏi Gabriel.

Gabriel lôi ra một bọc nhựa từ dưới gầm bàn lên.

"Nhìn đây!"

Cậu thò tay vô bọc, lôi ra một cái áo vải tuýt cũ nhàu và một chiếc áo

chùng tách te tua.

"Đồ hóa trang của Asa," Charlie buột miệng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.