CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 214

"Ôi, Charlie." Bà bù lu bù loa. "Quả là tai họa. Benjamin đã cho con biết

rồi hả?"

"Rồi ạ." Charlie vặn người ra khỏi vòng tay của ngoại Maisie. "Ông cậu

Paton có...? Ông cậu ổn chứ? Ý con là Ông cậu có nói được không?"

"Hôm qua thì ông ấy chả nói được gì." Ngoại Maisie bảo. "Đầu bị băng

kín mít, cả xương sườn cũng vậy. Khổ thân Paton. Trông ông ấy thật thê
thảm."

"Họ có biết ai gây ra tai nạn không?"

"Đụng rồi bỏ chạy." Ngoại Maisie gay gắt. "Có hai nhân chứng, nhưng

họ không kịp nhớ số xe. Chiếc xe rồ đi mất dạng."

Ngoại Maisie dẫn Charlie vô nhà bếp, nơi mẹ nó đang sắp ba chỗ ngồi

bên bàn.

"Lát nữa chúng ta sẽ đi thăm Ông cậu." Mẹ nó nói, hôn phớt lên má

Charlie. "Con có muốn đi không Charlie?"

"Có chứ" Charlie đáp.

Sau bữa trà, họ đón một chiếc taxi tới nhà thương. Đó là một tòa nhà

lớn, và phải mất bao nhiêu thời gian mới tìm ra đúng phòng Ông cậu Paton
nằm. Khi bước trong lối đi dài giữa hai hàng giường, họ nhận ra hai người
đang ngồi bên cạnh bệnh nhân: Emma và cô Ingledew.

"Ta phải nói cho cái cô đó những gì ta nghĩ mới được." Ngoại Maisie

lầm bầm. "Tất cả là do lỗi của cô ta. Bấy lây nay cô ta đã đối xử tệ bạc với
Paton."

Nhưng khi họ lại gần, ngoại Maisie không thể nói được một lời nào, bởi

vì vừa nhác trông thấy họ, cô Ingledew đã nhảy xổ ra và nghẹn ngào trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.