CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 215

nước mắt.

"Tôi rất, rất hối hận vì xự việc xảy ra. Lỗi tại tôi hoàn toàn. Paton đang

trên đường tới thăm tôi, và tôi... Ôi đáng lẽ ra anh ấy không nên tự đặt mình
vô hoàn cảnh rủi ro như thế. Tôi cảm thấy tội lỗi vô cùng."

Rồi cô hỉ mũi ầm ĩ.

"Không phải lỗi của cô, Julia." Mẹ Charlie vỗ về, quàng tay qua vai cô

Ingledew. "Ông cậu Paton chỉ đang cố thử thực hiện một thí nghiệm. Đáng
lý ra một người trong chúng tôi phải đi cùng với ông, nhưng ông đã đi khỏi
nhà hồi nào chúng tôi không hay."

Ông cậu Paton nằm đó, thấy được mỗi gương mặt trắng toát. Ông có

một chiếc mặt nạ đen che mắt và một mảnh băng quấn vòng kín đầu.

"Ông cậu tỉnh chứ ạ?" Charlie thì thầm hỏi.

"Ừ" một giọng yếu ớt, vẫn không thể lầm được là giọng của ông cậu

Paton, phát ra.

Charlie cuối xuống gần hơn.

"Ông cậu cảm thấy thế nào ạ, Ông cậu Paton?" Nó hỏi. Ông cậu sẽ bình

phục, phải không?"

"Tất nhiên" Giọng ông cậu hạ thấp xuống thành một tiếng thầm thì. "Đó

là một người trong bọn họ, Charlie à."

"Một trong bọn nào?"

"Mấy bà chị ta. Bà đó đội tóc giả. Ta không thể phân biệt được họ nếu

không nhìn tóc họ, nhưng mà ta biết."

Charlie sững sờ đến độ nó ngồi phịch xuống cạnh giường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.