CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 288

một con dốc thoai thoải, Henry băng về phía những dải chớp thắp sáng
bừng đầu đằng kia lối đi.

Tiếng gầm gừ và rú vang của con thú dội đằng sau khi cậu leo qua một

đám ván sàn, và rồi, rơi oặt xuống những phiến đá của một cái sân gạch lớn.
Không ngoái nhìn lại, Henry vụt đứng lên và bay qua mái cổng vòm lừng
lững dẫn vô vườn.

Khi cậu chạy băng băng trên cỏ ướt, tiếng bão gào rú càng dữ dội hơn.

Một cơn gió hú tạt mưa như trút nước xuống khu vườn. Lúc Henry chạy
được tới Học viện thì cậu đã ướt sũng tới tận da.

Cánh cửa vườn không khoá, và Henry lòng đầy biết ơn, phóng vô bên

trong, đóng sầm cửa lại đằng sau. Ở trên đầu cầu thang, phía bên kia tiền
sảnh, Billy Raven đang đứng nhìn trân trối. Thằng bé tóc trắng không thốt
ra được lời nào, cứ dòm trơ trơ khi Henry phóng tới cánh cửa gần nhất:
cánh cửa vô chái phía tây. Henry không mong gì lẩn trốn được. Billy chắc
chắn sẽ không để phí chút thời gian nào. Vài phút nữa, gia đình Bloor sẽ
biết tên tù của họ đã trốn thoát và họ sẽ lục tung cả toà nhà lên.

Henry bắt đầu leo lên những cầu thang dẫn tới lớp học nhạc. Lần trước

cậu đã an toàn ở đó. Thầy giáo dạy nhạc là một người lạ lùng, nhưng Henry
biết mình có thể tin cậy ông. Cơn bão bây giờ đang tới hồi đỉnh điểm. Toàn
bộ toà tháp rung rinh dưới tiếng sấm đinh tai, chớp loé liên hồi quật vô từng
cửa sổ.

Henry chạy lên gần tới đỉnh chiếc cầu thang xoắn ốc thì có tiếng quát từ

bên dưới.

"Nó chạy vô đây!"

Tiếng của hai cặp chân đang chạy lên những bậc thang của tháp. Henry

vọt về phía trước, bị hụt mất một bậc liền ngã lăn trở lại sàn nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.