CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 34

Đã có biết bao trò chơi từng diễn ra dưới gốc cây này; biết bao lời thì

thầm bí mật đã được những tán lá rậm rạp, râm mát của nó giữ kín. Đó là
cái cây yêu thích nhất của tất cả bọn trẻ, giờ thì nó đã đổ rồi, và chỗ nó
đứng chỉ còn là một cái hố tuyết rộng với quang cảnh lam nham của những
thành lũy lâu đài bỏ hoang. Tuyết đã phủ những gờ cao và bám vô bề mặt
lởm chởm của những bức tường, nhưng cái màu đỏ như máu của những
viên đá lớn vẫn nổi rõ mồn một trong khung cảnh trắng xóa.

Khi Charlie nhìn trân trân vô những bức tuờng lâu đài, bỗng có cái gì đó

xảy ra. Đó có thể là do ảo giác vì ánh sáng, nhưng nó chắc chắn còn có một
cây tuyết tùng khác, nhỏ hơn cây này, đang hiện ra ở cánh đồng hình vòm
của tòa lâu đài. Lá nó đỏ và vàng, trong khi cái cây đổ kia thì không còn
chiếc lá nào mang màu sắc mùa thu nữa.

"Anh có thấy cái cây kia không?" Charlie thì thào với Fidelio.

"Cái gì?"

"Một cái cây đung đưa," Charlie nói. "Nhìn kìa, bây giờ nó đang đứng

bên bức tường tòa lâu đài. Anh không thấy à?"

Fidelio nhíu mày và lắc đầu.

Charlie cố chớp mắt để xua cái cây đi. Nhưng khi nó nhìn lại thì cây vẫn

ở đó. Không ai khác ngoài nó trông thấy cái cây. Charlie lại có cảm giác
quặn lên quen thuộc ở bụng. Cảm giác này luôn xảy ra khi nó nghe thấy
tiếng nói trong hình, nhưng lần này không có tiếng nói nào cả.

Một tiếng "rầm" từ trên sâu khấu khiến Charlie ngoái nhìn lại. Thầy

Pilgrim vừa mới đột ngột đứng lên, hất chiếc ghế đổ chỏng gọng. Thầy dòm
lướt qua đầu bọn trẻ, nhìn ra vườn, bên ngoài cửa sổ. Rất có thể thầy đang
nhìn cây tuyết tùng đổ, nhưng Charlie chắc chắn là thầy đang nhìn ra xa, tới
những bức tường đỏ của tòa lâu đài. Phải chăng thầy cũng trông thấy cái
cây lạ đang đung đưa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.