CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 59

phía tây. Thường thì nó vẫn chờ May Phúc dẫn đi, nhưng đêm nay nó
không thể chờ nổi.

Khi Billy lần đường gần căn phòng của lão già, nó phải khó nhọc dò

dẫm vượt qua một khu vực lúc nào trông cũng u ám. Đó là một trong số ít
ỏi những nơi mà phép thuật kém cỏi của lão già còn có thể phát huy tác
dụng đúng như lão mong muốn. Vì vậy mà bàn chân mang dép lê của Billy
tuyệt nhiên không để lại dấu vết trên lớp bụi dày, và những mạng nhện thì
tự đan kết lại như cũ ngay sau khi nó đi qua. Nếu không có những tiếng rít
thỉnh thoảng nổi lên từ chiếc đèn khí, thì người ta có thể nghĩ những bậc
thang cọt kẹt và những hàng lang tối um này đã bỏ hoang cả trăm năm rồi.

Billy đi tới một cánh cửa đen, lớp sơn bong tróc do bị con chó cào trong

nhiều năm. Nó gõ cửa hai tiếng. Một giọng ộp ộp cất lên:

"Ai đó?"

"Billy Raven," Billy nói.

"Vô đi, Billy Raven," cái giọng đó bảo.

Billy bước vô.

Lão Ezekiel Bloor ngồi trên xe lăn bên cạnh lò sưởi. Một tấm chăn bằng

da cừu bọc quanh vai lão, và gương mặt giống như hộp sọ lâu năm của lão
lòi ra bên dưới cái nón len màu đen. Đỡ sau lưng lão là một đống gối nệm
nhung bạc màu, và chiếc áo khoác nhung đen của lão mặc nổi bật những
hàng nút bằng vàng. Mặc dù đã được khoác cả mớ áo quần trang trọng như
thế, Billy vẫn thấy lão giống như một con cừu chết. Không đợi mời, thằng
bé ngồi phịch vô chiếc ghế đối diện với lão già. Sự thay đổi bầu không khí
đột ngột khiến nó chóng mặt.

"Con chó đâu?" Lão già giật giọng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.