CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 71

Không gõ cửa, Charlie mở cửa ra và nhìn vô. Chỉ cố một mình thầy

Pilgrim, không mặc áo chùng. Charlie chợt nhớ ra thầy cũng đã có lần
không mặc áo chùng ở trong hội trường, nhưng thầy Pilgrim vốn hay quên
mà.

Ông thầy giáo dạy nhạc nhìn qua chiếc đàn dương cầm và nhíu mày với

Charlie.

"Xin lỗi thầy," Charlie nói. "Thầy có trông thấy một cậu bé không ạ?

Một cậu bé giống con?"

Thật vô cùng ngạc nhiên, thầy Pilgrim trả lời rành rọt.

"Có. Có một cậu bé."

"Thế thầy có biết bây giờ anh ấy đang ở đâu không ạ?"

"Đúng ra cậu ấy không nên ở đây một mình," thầy Pilgrim nói. "Nhất là

vào ban đêm. Trời quá lạnh đi!"

"Vâng, nhưng... anh ấy đi đâu rồi ạ?"

"Cậu ấy đói bụng."

Rồi như chợt nhớ ra phần nhạc nãy giờ vẫn đang lần mò, thầy Pilgrim

bỗng chơi đàn thật ầm ĩ, rồi tiếp sau đó cuốn mình vào một đoạn nhạc hết
sức phức tạp.

Charlie nhận thấy thật vô ích nếu hỏi ông thầy này thêm câu nào nữa.

Ngoài ra, nếu nó không trở lại ngay thì Manfred và Asa sẽ truy lùng nó
khắp tiền sảnh.

"Cảm ơn thầy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.