CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 74

"Nhưng...," Charlie bắt đầu.

"Giày chúng mày cũng ướt chứ gì. Hay là sao? Vậy chúng mày mới học

được thế nào là mất ủng."

Manfred đã để mình rơi vô trạng thái mất bình tĩnh cực độ. Gương mặt

xanh xao thường nhật của nó giờ đã chuyển thành tím tái.

Charlie và Fidelio líu ríu đi ra vườn, không hó hé một lời.

"Phùu. Anh cá tất cả là tại Olivia," Fidelio nói.

"Em hy vọng Olivia không bị cấm túc," Charlie rầu rầu. "À, Henry

không có ở tháp. Bây giờ em không biết phải làm gì nữa."

"Tụi mình sẽ kiếm được cậu ấy," Fidelio nói một cách tự tin. "Nhưng tụi

mình phải kiếm ra trước Manfred. Trong tháp có gì mà em sợ dữ vậy?
Trông em cứ như gặp ma ấy."

"Em nghĩ chắc em gặp ma thật," Charlie nói. "Kinh khủng. Đen thui mà

lại lều bều."

"A, thiếu phụ bóng tối," Fidelio bảo. "Gabriel có kể cho anh nghe về bà

này. Bà hay luẩn quẩn quanh tháp nhạc. Anh nghĩ bà ấy thích nghe thầy
Pilgrim chơi đàn piano."

Vài phút sau, Olivia nhập bọn với tụi nó trong vườn.

"Chào các đằng ấy, tốt đẹp chớ?" Nó hỏi.

"Quá tuyệt," Charlie khen. "Chắc bồ cầm chân hai thằng ít nhất cũng

được mười phút."

"Làm sao em làm được vậy?" Fidelio hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.