CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 8

Quý bà Bloor ngoắc một ngón tay thanh mảnh, và Henry không còn lựa

chọn nào khác ngoài việc phải đi theo bà ta.

Bà thím dẫn nó quay về lại, ngang qua những cánh cửa khóa im ỉm, bí

hiểm, mà chỉ vài phút trước nó đã liều lĩnh thử mở ra. Nó vốn là đứa hay tò
mò và mau chán. Một tiếng thở dài buột ra khi nó lết những bậc cầu thanh
cót két xuống lầu trệt.

Gia đình Bloor sống ở chái phía tây của Học viện, nhưng họ chỉ ở những

căn phòng ở lầu trên. Tầng trệt là cả một tiền sảnh rộng mênh mông, lộng
gió, một nhà nguyện, và năm sáu hội trường cùng lớp học. Henry đã thám
hiểm một vài căn phòng đó và thấy chúng chán phèo. Tất cả đều có những
hàng bàn với ghế dị dạng cùng những kệ sách trông kết sức bụi bặm.

"Tới rồi!" Quý bà Bloor mở một cánh cửa và dúi Henry vô phòng.

Một thằng bé, đang quỳ trên chiếc ghế đẩu gần của sồ, liền phóng xuống

và chạy như bay lại chỗ Henry.

"Nãy giờ anh ở đâu vậy?" Bé hét lên.

"Thám hiểm tí thôi," Henry đáp.

"Em cứ tưởng anh về nhà rồi."

"Nhà ở cách đây bao nhiêu dặm cơ mà, Jamie."

Henry buông mình vô chiếc ghế da sâu hoắm bên cạnh lò sưởi. Khi lim

dim mắt, nó như thấy rõ căn phòng khách ấm cúng ở nhà. Và thế là nó lại
thở dài.

Thím Grudrun nhăn mắt, đe:

"Liệu đấy, bọn bay," đoạn đi ra và đóng cửa lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.