CHARLIE BONE TẬP 2: CHARLIE BONE VÀ QUẢ CẦU XOẮN THỜI GIAN - Trang 90

Bà bếp trưởng lắc đầu.

"Không sao. Nhưng càng ít người biết về Henry càng tốt."

"Vâng. Con hứa sẽ không nói cho bất kỳ ai biết anh ấy ở đâu."

Bà bếp trưởng nhìn Charlie đi qua tiền sảnh và bắt đầu lên cầu thang. Bà

vẫy nó một cái thật nhanh rồi lững thững quay lại phòng.

Bà bếp hài lòng khi thấy Henry Yewbeam đã chìm vô giấc ngủ không

mộng mị. Lấy cái ca không ra khỏi tay cậu, bà đặt nó lên tủ chén. Ba con
mèo đã uống xong phần sữa của mình và đang nhìn bà chờ đợi. Bà liền
bước lên cái ghế dưới ô cửa trời và mở cửa ra lần nữa.

Những con mèo lửa chạy lại ghế, nhảy lên lưng ghế và từ đó nhún mình

phóng qua ô cửa trời.

"Cám ơn, các con yêu," bà bếp trưởng nói. Bà đóng ô cửa trời lại và

bước xuống khỏi ghế.

"Giờ đến lượt mày," bà nói với con chó mập ú, lúc naãy đã lê được tới

chỗ ưa thích nhất của nó trước lò sưởi.

"Ta thừa biết mày là cái gì," bà bếp trưởng nói với May Phúc, "nhưng

cho tới giờ mày vẫn là một thằng bé ngoan và không khai ra căn phòng này,
ngay cả với thằng bạn Billy Raven của mày."

May Phúc nhìn bà bếp trưởng và rừ nhè nhẹ.

"Giờ, nghe đây. Đố mày dám nói với bạn mày về thằng bé đó đấy," bà

chỉ Henry đang ngủ trong chiếc ghế bành bự.

Con May Phúc nhìn bà bếp chằm chằm với đôi mắt nâu buồn thảm. Dù

bà không nói bằng ngôn ngữ của nó, nhưng nó biết bà đủ rõ để mà có thể
hiểu chính xác điều bà đang nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.