CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 118

"Vô đi, vô đi!"
Ông cậu Paton bảo, ngay tức khắc, khi Charlie gõ cửa.
"Lạy trời, đồ tiếp tế."
Ông cậu Paton kêu lên khi thấy cái khay. Ông nhấc mình lên khỏi gối và

vỗ vỗ xuống giường.

Charlie đặt cái khay trước mặt Ông cậu. Nó rất vui khi thấy ông đã thay

bộ đồ ngủ, như vậy có nghĩa là ông đã xoay xở tắm được, mặc dù vẫn còn
cái mùi kỳ kỳ trong phòng.

"Mùi vớ cháy đấy!" Ông cậu bảo khi nhận thấy mũi Charlie kín đáo

chun chun lại.

"Ông cậu à, chuyện gì xảy ra vậy?" Charlie hỏi. "Bây giờ ông cậu có thể

kể được chưa?"

Ông cậu hớp một ngụm nước dài, súc miệng ầm ĩ và nói:
"Ừm, mày cần phải biết một chút quá khứ của gia đình ta, Charlie. Mọi

sự bắt đầu khi ta bảy tuổi. Mày có nhớ là ta đã phát hiện mình có phép thuật
đúng vào lần sinh nhật thứ bảy không?"

Charlie gật đầu, nhắc lại:
"Đèn điện nổ tung, tất cả bọn trẻ chạy về nhà, Ông cậu đã ăn tất cả kem

của bọn trẻ và bị bệnh."

"Nhớ tốt đấy," Ông cậu Paton bình phẩm. "Ừm, ngay sau đó tất cả nhà ta

đi thăm bà cô, bà Yolanda, ở lâu đài Yewbeam."

Charlie chờ, nín thở. Trong khi ông cậu mát xa cái cổ họng của mình.
"Mẹ của ta là người Pháp." Ông cậu Paton nói "một phụ nữ rất đẹp. Bà là

diễn viên, nhưng khi cưới cha ta, bà nhận ra mình rất yêu con nít. Cho nên
bà sinh năm người con và từ giã sân khấu. Bà rất tự hào về tài phép của ta.
Bên dòng họ của bà có một vài người "có tài lạ"."

"Bà kể cho Yolanda nghe về ta ngay buổi tối đầu tiên nhà ta tới lâu đài.

Chúng ta đang ăn tối trong một căn phòng dài và tối ở tầng trệt. Tất cả có 8
người của gia đình ta, kể cả Lyell, cha của mày, lúc đó 2 tuổi. Ông nội của
mày là phi công, bị chết khi máy bay đâm xuống sa mạc. Hừ, mẹ của ta lúc
đó hân hoan nói: "Đoán được gì chưa, bà Yolanda, Paton có phép thuật đó".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.