CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 120

mày biết đấy. Mụ cố thôi miên cha ta, nhưng ông đã trốn thoát được cùng
ta. Kể từ đó ông không bao giờ rời mắt khỏi ta, cho đến khi ông chắc là ta
có thể tự lo cho mình."

"Ông cậu đã đến lâu đài Yewbeam để ngăn mụ ta đừng tới đây, đúng

không?" Charlie hỏi.

Ông cậu gật đầu.
"Ta nghe các bà chị ta bàn luận vào đêm trước khi ta đi. Vì vậy ta quyết

định đến thăm mụ Yolanda một chuyến. Nhưng ta đã quá trễ. Mụ không có
ở đó... "

"Ông cậu Paton," Charlie ngắt ngang, "Mụ ta đang ở đây."
"Hả?"
Ông cậu Paton thả mình chìm xuống đống gối.
"Ta đã sợ thế mà. Vậy, mụ ta... Mụ ta mang hình dạng gì?"
"Một nữ sinh, rất đẹp. Nhưng mắt cứ đổi màu liên tục, như chúng không

nhớ chúng mang màu gì ấy. Ngay từ đầu con đã nghĩ có cái gì đó không
xong. Bà ấy sống cùng mấy bà cô ở ngách tối. Nhưng mà ông cậu à, lần này
vì sao bà ta tới đây?"

"Ta tình cờ nghe lỏm được cuộc chuyện trò giữa mấy bà chị ta." Ông cậu

Paton nói "Ta đang ở trong nhà bếp dùng bữa khuya thì họ tới. Ta không ưa
mấy chuyện tào lao của mấy bà, nên ta tránh vô kho chứa thực phẩm.
Không được đàng hoàng cho lắm, nhưng hên là họ chỉ uống một tách trà.
Họ bàn tán chuyện mụ Yolanda rồi đi khỏi, rồi vô phòng khách. Từ những
chuyện ta ráp lại được, thì mụ Yolanda đã biến hình để giúp lão Ezekiel
già... trong một kế hoạch tàng hình gian tà gì đó."

Charlie há hốc miệng.
"Con trăn!" Nó bật kêu lên "Lão Ezekiel có một con trăn màu xanh da

trời, nó có thể làm mọi thứ trở nên vô hình. Lão đã làm như vậy với một
thằng bé tên Ollie Sparks."

"Chà chà, coi bộ hiện thời đó mới chỉ là vé-một-chiều. Mày có đi mà

không có về, mày hiểu ý tao chớ? Nhưng lão Ezekiel lại thích vé 2 chiều
kìa, lý thường tình mà. Khổ một nỗi, lão chỉ là một phù thủy kém tài và lão
không làm được điều đó."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.