CHARLIE BONE TẬP 3: CHARLIE BONE VÀ CẬU BÉ VÔ HÌNH - Trang 32

Thật nổi da gà khi nhìn thấy chiếc đồng hồ từ từ biến mất vô làn không

khí mỏng.

"Đừng lo, nó sẽ hiện hình trở lại khi tôi tháo nó ra. Tất cả mọi thứ tôi

mặc, hay đeo vô, đều vô hình," Ollie giải thích. "Cả những thứ tôi ăn, hay
tôi cầm cũng vậy."

Emma liếc nhìn đồng hồ của mình và hốt hoảng la lên:
"Tụi mình chỉ còn năm phút nữa. Không kịp đâu."
Nó lao vút ra khỏi phòng và xuống cầu thang trong khi Charlie theo sau,

vừa chạy vừa nói to:

"Xin lỗi, Ollie. Phải vô lớp. Hy vọng sẽ thấy... à... nghe bạn sau!"
Emma và Charlie lao như bay khắp những hành lang vắng ngắt, thường

xuyên quẹo nhầm ngõ hay đi lộn cầu thang, nhưng cuối cùng chúng cũng
tới được chỗ chiếu nghỉ ở phía trên tiền sảnh. Sự nhẹ nhõm của chúng
không kéo dài lâu. Đang đi về phía chúng từ đầu kia chiếu nghỉ là giáo sư
Bloor.

Người đàn ông cao lớn sải bước về phía hai đứa:
"Tại sao hai đứa bay không vô lớp?" Ông ta gầm lên.
Emma và Charlie tê cứng người. Chúng chẳng thể nghĩ ra được một lời

giải thích nào.

Giáo sư Bloor trợn đôi mắt xanh xám, lạnh lùng nhìn xuống chúng. Nét

nghi ngờ choán hết gương mặt lạnh băng, với làn da xám xịt và đôi môi dày
bĩu ra.

"Ừm, ta đang chờ đây..."
"Dạ, tụi..." Charlie luống cuống.
"A, thì ra các trò ở đây," một giọng nói cất lên và thầy Boldova xuất hiện

sau lưng ông hiệu trưởng.

"Tôi kiếm hai trò này nãy giờ," thầy giáo dạy vẽ nói. "Các trò đã kiếm ra

chưa?"

Charlie nuốt khan.
"Dà..."
"Con chuột đó thật ranh ma," thầy Boldova quay qua vị hiệu trưởng.

"Tôi mang nó theo cho các học sinh làm mẫu vẽ, nhưng nó cứ sổng hoài.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.