CHARLIE BONE TẬP 4 : CHARLIE BONE VÀ LÂU ĐÀI GƯƠNG - Trang 173

đài bằng gương"

"đang trên đường đến." Asa lặp lại, trông nó có vẻ tự mãn.
"đó là lỗi của mày," Ezekiel lên giọng, chỉ một ngón tay xương xẩu vào

Asa. "mày đã tìm thấy tấm bia mộ và mày đã mang cho ta trái tim."

"nhưng tôi đâu biết nó là của ai," Asa khịt mũi. "chỉ có một chữ "B" trên

tấm bia. Chẳng có ai nói cho tôi biết hoàng hậu được gọi là Berenice."

"trời ơi!" Ezekiel gầm gừ.
Asa trở nên dũng cảm. "tôi đã làm tốt, ’ nó khăng khăng. "tôi đã theo dấu

Palton Yewbeam, và tôi đã tìm ra Crowquill. Tôi đã trải qua nhiều giờ ẩn
mình trong khu vườn rác rưởi bẩn thỉu của nhà Silk, và rồi ngồi mai phục
trong khu rừng ẩm ướt, bây giờ xương cốt tôi đau nhức kinh khủng. Nếu
không có tôi, ông sẽ không biết Billy đã đi đâu, đúng không?"

"được rồi! ’ Ezekiel gào lên. "đi nghỉ đi"
"tôi không muốn nghỉ," Asa lẩm bẩm một cách cáu kỉnh "tôi chỉ muốn

được công nhận."

"mày đã được công nhận," Manfred thúc vào sườn Asa.
"chúng đã đi quá xa rồi," Ezekiel lại gầm lên. "cả bọn chúng nó.

Lysander, Torrson, Gabriel Silk – phải dừng chuyện này lại ngay. Gọi đứa
con trai nhà Tilpin lại đây."

"Joshua?" Manfred nhướng mày. "nó thì có thể làm gì?"
"mày sẽ ngạc nhiên đấy, Manfred," ông cố hắn bảo. "nhưng mày sẽ sớm

biết thôi. Còn bây giờ thì biến đi, cả hai đứa chúng mày."

Manfred phản đối việc bị đối xử như một đứa trẻ. Hắn xứng đáng được

đối xử tốt hơn. Với nét mặt sa sầm, hắn dậm chân qua những hành lang và
những dãy cầu thang dẫn đến phòng của ông cố trong khi Asa không ngừng
lải nhải.

"ông ấy muốn Tilpin làm gì cơ chứ?" Asa phàn nàn, "nó không thể làm

được gì. Nó quá nhỏ, và chẳng có kinh nghiệm gì."

"chúng ta biết là nó có từ tính," Manfred đáp lại. "tao nghĩ là nó tùy

thuộc vào việc nó làm gì với khả năng ấy. Cũng có thể thú vị lắm đấy."

"hừm!" Asa khịt mũi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.