CHARLIE BONE TẬP 4 : CHARLIE BONE VÀ LÂU ĐÀI GƯƠNG - Trang 205

"bạn của mi, Tancred, đã nói cho ta biết về con ngựa trắng, nếu đó là

những gì mi định nói," ông cậu Palton nói. "ta không thể nào khiến nó cúp
máy được. Nó nói đủ thứ: lời thề và yêu quái, hồn ma và bão tố. Thằng
nhóc đó có thể làm ra nó mà, đúng không? Nhưng đó không phải là thứ ta
quan tâm. Hai đứa mi mấy ngày nay chắc chắn đã nằm dưới bàn may."

"bàn may?"
"nghĩa là bị vặn, ủi, vắt kiệt." ông cậu Palton giải thích.
"bị ủi," Billy nói nhỏ, "phải con cảm thấy bị ủi."
"này hai đứa nhóc, ta nên …" ông cậu Palton ngập ngừng và rồi ông nói,

"đừng bận tâm." Charlie tự hỏi không biết ông cậu nó định nói gì. Giọng
nói của ông mang một ngữ điệu cảnh báo, nhưng có lẽ ông cảm thấy tụi nó
đã trải qua đủ chuyện trong ngày hôm nay rồi.

Im lặng một lúc lâu và Charlie lên tiếng, "con ngựa chạy đi khi nó trông

thấy hòn đảo. Không biết là bà ấy đã đi đâu."

Khi đề cập đến hoàng hậu, Billy ngồi thẳng dậy và một nụ cười xẹt

ngang trên khuôn mặt nó. "bà ấy nói là bà ấy sẽ không bỏ rơi chúng ta. Em
nghĩ là chúng ta sẽ còn gặp lại bà ấy. Chắc chắn như thế. Bà ấy giống như
tổ tiên của chúng ta vậy."

Charlie rất vui khi thấy Billy phấn khởi như thế.
Một đốm sáng nhỏ chập chờn quanh tay áo của nó, Charlie bảo, "ông cậu

Palton, con đã tìm thấy cây đũa phép của con. Nói chính xác hơn là nó đã
tìm thấy con. Bây giờ nó đã biến thành một con bướm rồi."

"chà, ngạc nhiên đấy."
Sự bầu bạn của con bướm khiến Charlie cảm thấy được yên ủi, điều mà

nó đang rất cần. "ông sẽ không nói cho mẹ con biết về những gì con nghĩ
chứ?" nó hỏi ông cậu, "về cha con ấy?"

"không, Charlie. Ta sẽ giữ bí mật."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.