CHARLIE BONE TẬP 4 : CHARLIE BONE VÀ LÂU ĐÀI GƯƠNG - Trang 7

xủng xoảng thật ghê rợn mỗi khi có một làn gió quét qua. Lúc này, chúng
đang kêu xủng xoảng khi lão Ezekiel Bloor di chuyển qua sàn nhà.

Thằng chắt đích tôn của lão già, Manfred, đang đứng bên cạnh một chiếc

bộ ngựa kê ở ngay chính giữa căn phòng. Qua một kì hè, Manfred đã lớn
bộn, và lão Ezekiel cảm thấy tự hào rằng thằng chắt của lão đã chọn làm
việc chung với lão, chứ không học lên tiếp đại học như những cựu học sinh
năm thứ sáu khác. Nên nhớ là, tuy cao đấy, nhưng Manfred lại có một bộ vó
gầy guộc, da vàng ệch, nổi đốm, và một gương mặt lồi hết cả xương và hóp
tọp.

Vào khoảnh khắc này, mặt Manfred nhăn xoắn lại, tập trung cao độ khi

hắn bày một đống xương ra bàn, ngay trước mặt. Phía trên đầu hắn, treo
đung đưa bảy ngọn đèn khí được gá vô một vòng sắt, ánh sáng xanh lét của
chúng phụt ra tiếng rù rù yếu ớt. Khi trông thấy ông cố, Manfred buông một
tiếng thở dài tức tối và rồ lên, "Quá sức tôi rồi. Tôi ghét mấy trò đố mẹo."

"Đó không phải là đố mẹo," lão Ezekiel quặc lại. "Mà là xương của

Hamaran, một con ngựa chiến có sức mạnh và lòng can đảm phi thường.

"Thế thì sao? Làm sao mà dăm ba cục xương vô tích sự này có thể làm

sống lại tổ tiên của ông cố chớ?" Manfred phóng thẳng một tia nhìn khinh
miệt vào lão Ezekiel, lão già vội cụp mắt xuống ngay lập tức. Lão không
muốn bị chính thằng chắt của mình thôi miên.

Dán chặt mắt vô đống xương, lão già đẩy xe lăn đến gần bàn hơn. Lão

Ezekiel Bloor đã một trăm lẻ một tuổi, nhưng những người khác ở vào độ
tuổi ấy có lẽ trông vẫn còn da thịt hơn lão nhiều. Đằng này, mặt của lão
Ezekiel chỉ khá hơn cái đầu lâu một chút. Mớ răng còn sót lại của lão đều
mẻ sứt và đen xỉn cả, và một vài nhúm tóc trắng, thưa rỉnh ló ra dưới chiếc
mũ trùm đầu bằng vải nhung đen. Tuy nhiên, đôi mắt lão vẫn phừng phực
sức sống – đen và trợn quắc lên, phóng ra những tia dữ tợn cực độ.

"Chúng ta có đủ rồi," lão già vừa nói vừa chỉ những món đồ khác trên

bàn: bộ áo giáp có xích sắt, chiếc mũ giáp, cái áo chùng lông thú màu đen,
và chiếc ghim kẹp áo thụng bằng vàng."Chúng là của ngài Borlath đấy. Ông
nội của ta đã tìm thấy chúng trong lâu đài này, tất cả được bọc bằng da, bên
trong ngôi mộ. Khung xương không còn nữa, thật đáng tiếc. Chắc chắn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.