CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 125

Ông bác sỹ vừa đi khỏi thì một cú điện thoại từ cửa hàng thông báo cho

Ông cậu Paton rằng mớ tôm he đó không hề nhiễm độc tố hay bất kỳ thứ gì.
Chúng đã được mang cho chuột thí nghiệm ăn và không gây ra tác dụng
xấu nào. Thật ra lũ chuột cực kỳ thích chúng, và thậm chí chúng còn hoạt
bát hơn và mọc nhiều lông hơn sau khi ăn tôm.

“Chắc chắn là chúng đang đói ngấu”, Charlie lầm bầm.

“Chỉ một con tôm bị thôi”, Ông cậu Paton tuyên bố. “Và ngoại Maisie đã

ăn trúng con tôm đó. Ta dám đánh cuộc đó là Venetia”.

“Nhưng bà cô Venetia chỉ đánh thuốc vào quần áo thôi”, Charlie nhắc

ông. “Tại sao bà tai phải đổi qua tôm he chớ?”

“Không biết,” Ông cậu Paton làu bàu.

Charlie cảm thấy ngài ngại khi dùng nhà tắm có ngoại Maisie ở trong

đấy, cho nên nó lên lầu trên cùng, chỗ mẹ nó và ngoại Maisie ngủ, để dùng
toa-lét của họ. Cả Ông cậu Paton cũng vậy.

Đêm đó, nội Bone cứ kêu rêu về trời lạnh chết khiếp ở lầu trên cùng và

bà ta cần dùng bồn tắm. “Dời cái bà đông cứng đó đi giùm”, bà ta ra lệnh.

Ông cậu Paton từ chối và nội Bone đành phải dùng toa-lét sát bên buồng

chứa đồ. Bà ta bỏ đi, không tắm nữa.

Charlie cảm thấy mắt mình đóng ập lại ngay khi nó lên giường. Nó mơ

màng rà soát lại những sự kiện diễn ra trong ngày và bất thình lình nhớ đến
Naren. Có đúng là buổi sáng nó đã băng qua cầu đi vào đồng hoang không?

Cô bé đã nói gì với mình nhỉ? “Đêm nay đừng đóng rèm cửa lại”. Vậy thì

tài phép của cô bé là gì? Có thể bay, hay có thể gởi thông điệp theo ánh
trăng? Mệt rã rời, Charlie lết ra khỏi giường và đến cạnh cửa sổ. Con bướm
trắng lướt tới đậu một bên rèm cửa khi Charlie kéo cho rèm mở ra. Bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.