CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 166

trước mặt Charlie và một gương mặt lộn ngược xuất hiện. Gương mặt đó có
râu quai nón và đội khăn xếp màu xanh da trời.

Charlie nhìn thẳng vào đôi mắt nâu đậm của người đàn ông. Nó không

biết phải làm gì. Người đàn ông trố mắt nhìn lại nó. Charlie chờ xem
chuyện gì xảy ra. Người đàn ông đội khăn xếp dường như cũng chờ đợi.
Thế là Charlie là cái điều duy nhất mà nó nghĩ ra được: nó đặt một ngón tay
lên môi.

Người đàn ông trao cho nó một nụ cười rộng ngoác và thả mẩu khăn trải

bàn xuống trở lại.

Charlie chỉ vừa bắt đầu thở lại được thì một giọng mỏng quẹt, nóng nảy

vang lên. “Tôi ngửi thấy mùi con trai!”

“Con trai!” Vài giọng lao nhao.

“Ngửi là phép của tôi mà”, cái giọng đàn ông mỏng quẹt đó tiếp, “tôi có

thể ngửi thấy một thằng, có lẽ hai... hay ba”.

Charlie và Billy nhìn nhau rụng rời. Thế là hết. Chúng sẽ bị phát giác. Và

rồi bỗng, Charlie nảy ra một ý. Nó chỉ May Phúc.

Billy khù khừ vào lỗ tai con chó già và May Phúc uể oải đứng lên. Với

một cú đẩy nhẹ từ Billy, con chó lẫm đẫm bước đi dưới gầm bàn phủ khăn
và ló ra sảnh ăn tối. Khi nó phẹt ra một mùi hôi gớm ghiếc chưa từng thấy.
Cái mùi tệ hại và xộc mạnh đến nỗi Charlie suýt nữa thì ngất đi. Billy đã
xúi May Phúc đánh một phát rắm hoành tráng nhất đời nó.

Tiếng la thét hốt hoảng và kinh tởm vang dội khắp phòng.

“Uuuuuuuuaa!” “Phufuuuuu!” “Cái mùi gì vậy?” “Ra là một con chó!”
“Một con chó già!” “Đồ quái vật!”

“Không phải mùi con trai, mà là mùi chó”, một giọng sùng tiết gầm lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.