CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 186

trừng trừng nhìn Charlie. “Cởi áo khoác ra rồi về phòng ngủ chung của
mày ngay.”

Charlie không sợ đôi mắt thôi miên đen thùi của Manfred. Nó táo tợn

nhìn trở lại và chính Manfred là kẻ phải quay mặt đi. Hắn đã mất quyền
phép, Charlie nghĩ. Nhưng bây giờ có cái gì đó khang khác... Đó là cái gì
nhỉ?

Manfred thọc hai tay vào túi quần và hùng hục bước đi khỏi.

Trở về phòng ngủ chung, Charlie và Billy ngồi trên giường và chờ đợi.

Bụng chúng bắt đầu sôi ục ục. Còn cả tiếng đồng hồ nữa mới tới giờ ăn
trưa. Charlie không nghĩ mình có thể cầm cự được chút nào nữa nếu không
có miếng gì ăn đỡ. Nó vừa quyết định tới chỗ bà bếp trưởng thì kẻ đưa tin
của bà xuất hiện.

Mấy tiếng chó sủa bên ngoài cửa thông báo May Phúc tới.

“Đồ ăn!” Billy bay chíu khỏi giường. “May Phúc nói đã có thức ăn ở

căn-tin.” Nó mở cửa và vỗ vỗ cái đầu nhăn nhúm của con chó già. “Cảm ơn
nha, May Phúc.”

Trong căn-tin, hai đứa thấy một đống bánh mì kẹp để sẵn trên bàn.

Chúng nghe thấy tiếng bà bếp trưởng ra lệnh trong nhà bếp. Xem ra nơi này
lại đang náo động rung chuyển lần nữa, với hơn một trăm suất ăn trưa đặc
sản cần chuẩn bị để dọn vào phòng ăn. Khi Charlie và Billy ăn xong phần
bánh của mình, chúng dòm vào nhà bếp, hy vọng ít nhất cũng sẽ được một
cái bánh bích quy sô-cô-la.

“Trong trạn kia kìa,” bà bếp trưởng chỉ tay nói. Mặt bà đỏ phừng phừng,

chiếc tạp dề lem luốc những vệt vàng và nâu. “À này, Charlie, con lấy giỏ
xách rồi ra cửa chính vào lúc mười hai rưỡi nhé. Ông cậu của con sẽ đến
đón con đấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.