CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 222

“Con phải lấy lại Gương Thần của Amoret,” Charlie tuyên bố dứt khoát.

Ông cậu ngừng bước tới bước lui và nhìn nó “Một việc bất khả thi,

Charlie, nhưng mà, đúng đấy, đó có thể là một sự khởi đầu.”

“Thôi để con đi và suy nghĩ về nó đây. Chúc ông cậu ngủ ngon,” Charlie

chụp lấy tấm hình.

“Ngủ ngon nhé, Charlie. Và đừng để suy nghĩ làm con thức trắng đêm

nghe chưa. Ngày mai còn đi học nữa. Ông cậu Paton thổi phụt ngọn nến và
theo Charlie lên lầu.

Vừa vào phòng riêng là Charlie mở hết rèm ra và ngồi lên giường.

Những đám mây băng giá cuồn cuộn che lấp mặt trăng, nhưng vẫn đủ sức
chiếu một tia sáng xuống bức tường. Charlie không cần phải chờ lâu mới
nhận được thông điệp của Naren. Chắc hẳn cô bé đang nghĩ về nó.

Những hình thù mỏng mảnh như những con nhện chui qua bậu cửa sổ,

tựa hồ chúng tuôn ra từ một cái gì đó. Chúng đổ dồn cả lên giường của
Charlie rồi nhảy vù, uốn éo,nhảy nhót như điên. Thông điệp bắt đầu hình
thành.

“Charlie, khi bà Meng vào thành phố, bà nghĩ có người theo dõi bà. Nếu

bà bị nhìn thấy ở tiệm sách... thì cô chủ tiệm có thể bị nguy hiểm. Những
quyển sổ nhật kí nói sự thật. Cái bóng... sẽ... không... thích vậy.”

“Anh sẽ cố gắng cảnh báo cô ấy” Charlie thì thào. Nhưng lúc đó trong

đầu Charlie lẩn vẩn nhiều chuyện quan trọng hơn. “Naren,mẹ anh đã bắt
đầu quên ba anh. Mẹ muốn quên ba. Anh phải làm gì đây?

“Tìm ông ấy,” những con chữ nhỏ vặn vẹo.

“Cái bóng đã đi vào một tấm hình và quay mặt ba anh đi,” Charlie nói

với bức tường chữ. “Anh không thấy được mặt ba.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.