CHARLIE BONE TẬP 6 : CHARLIE BONE VÀ SÓI HOANG - Trang 46

Suốt thời gian còn lại trong ngày Charlie rơi vào trạng thái lơ lơ lửng

lửng. Tâm trí nó chỉ nôn nóng muốn nghe xem Billy phải nói gì với mình.
Chứ việc nó phải ở lại trường một đêm nữa có gì mà quan trọng?

Vào lúc 4 giờ, lão Weedon mở khóa cổng chính và bọn trẻ xô đẩy nhau

ra khỏi học viện. Từ phòng ngủ chung, Charlie và Billy có thể nghe thấy
tiếng bọn học trò reo mừng khi vừa được giải phóng khỏi tòa nhà âm u.
Charlie dòm qua cửa sổ xuống mảnh sân gạch. Thấy Dagbert Endless đi
theo đám đông. Thằng bé là đứa duy nhất không thét rầm lên vui sướng.
Mặt nó nghiêm trang, gần như là e sợ. Nó là đứa cuối cùng rời khỏi sân.

Charlie quay đi khỏi cửa sổ. “Tất cả về hết rồi, Billy.”

Billy đang ngồi trên giường của nó, đầu gối thu lên tới tận cằm.

“Trước khi tụi mình nói về Dagbert anh muốn biết em đã nghe thấy gì

đêm qua,” Charlie hỏi.

“Một tiếng sói tru,” Billy đáp.

“Anh cũng nghe thấy. Em có biết nó có nghĩa gì không?”

Billy lắc đầu, thụp vai xuống, tự ôm chặt lấy người. “Đó là một tiếng kêu

cứu. Nó sợ hãi và cô đơn.”

Charlie nhìn vào đôi mắt to màu rượu vang, được phóng đại bởi cặp mắt

kính tròn của Billy. “Em có biết tiếng đó... tiếng tru đó... từ đâu không?”

“Không biết đích xác. Nó ở xa, xa lắm, có lẽ ở dưới lòng đất. Nó nói nó

bị mắc kẹt.”

“Mắc kẹt?” Charlie nói. “Ai đã nhốt nó? Anh tự hỏi.”

Billy nhún vai. “Charlie, em muốn nói với anh về Dagbert. Suốt tuần em

đã cố nói, nhưng nó cứ đeo sát anh. Nó gọi em là đồ dị dạng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.