CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 152

tranh xứ Badlock. Nó dò dẫm từng xăng-ti-mét, tìm một lối vô. Nó không
quan tâm nó bị bắt lần nữa hay không, miễn là nó tìm được Billy. Nhưng
cái bóng không sử dụng Charlie Bone lúc này. Chính Billy mới là đứa hắn
muốn.

“Tại sao lại bắt nó?” Charlie hét vô bức tranh. “Lão đã mặc cả cái gì rồi

à? Billy đổi lấy sự tự do trở lại thế giới cho lão? Hứ, đừng hòng làm được,
bá tước Harken. Bây giờ thì đừng hòng. Gương thần Amoret bể rồi, vì vậy
không có đường trở lại cho lão đâu. Không bao giờ!”

Một cơn gió đẩy lùi Charlie vô bức tường đối diện.

“Lão đã nghe thấy tiếng tôi!” nó thét lên.

Bụi, đá mạt xen lẫn dằm gỗ bay vèo vô mặt nó và nó vừa kịp che mắt lại.

Lỗ mũi nó đầy bụi: thậm chí bụi còn lạo xọa giữa hai hàm răng nó. Nghẹt
thở, nó hắt xì, Charlie bò qua sàn tầng hầm. Nó bò lên cầu thang và nhổ bụi
cát ra khỏi miệng thì nhận ra một thân hình cao lớn lù lù trước mặt.

“Thằng ngu, mày hy vọng làm gì hả?” nội Bone quát.

Charlie ngồi dậy ngước nhìn mụ trơ trơ. “Bà làm phải không? Bà đã mở

cửa tầng hầm sau đó khóa cửa nhốt Billy lại. Tôi biết nó đang ở cứ Badlock
và thể nào tôi cũng tìm cách cứu nó ra.”

“Đừng giỡn với cái bóng,” mụ quàu quạu.

Charlie nhìn bà nội bước tới cửa trước. Mụ diện bộ đồ Chủ nhật oách

nhất: giày đen bóng, áo khoác long cừu Ba Tư và mũ nhung màu tím. Nhìn
từ phía sau, đôi vai u gồ của mụ toát lên vẻ khinh miệt tột độ.

Bữa trưa có bò rô-ti, kèm thêm bánh pudding Yorkshire, khoai tây nấu,

rau mầm và nước sốt béo ngậy. Toàn món khoái khẩu của Charlie, nó cố ăn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.