CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 203

rồi. Đưa nó cho ta.”

“Không.” Billy ôm chặt Rembrandt vô ngực. “Tôi không thể. Tôi không

thể sống mà không có Rembrandt. Tôi không đưa!”

Bá tước có vẻ ngạc nhiên. “Mày có tinh thần đấy, nhóc. Tốt, mày cứ giữ

cái con có tên kỳ quặc đó, nếu nó chế ngự mày. Nó vừa mới nói xong.
Đừng có chối. Tao biết mày hiểu ngôn ngữ của nó. Nó đã nói gì vậy?”

Billy ngẫm nghĩ câu hỏi đó có phải là hỏi bẫy hay không. Không chừng

lão bá tước này có thể nói được tiếng thú vật. Billy quyết định nói dối một
phen. “Nó bảo chúng tôi đang ở một nơi tốt, thưa ngài.”

Bá tước dòm Billy vẻ nghi hoặc. “Nó nói thế à? Hừ. Ta phải tin mày...

chỉ lúc này thôi.” Hắn quay đầu bước tiếp, đôi giày mũi nhọn cong vút của
y khẽ rít trên lớp lông thú. Và Billy theo sau, cảm thấy tội lỗi vì tấm thảm
kiểu vầy rất ấm và thoải mái cho những ngón chân trần của nó.

Phải mất khá nhiều thời gian mới đi hết hành lang, nhưng rồi cuối cùng,

khi họ đến đó thì một cánh cửa sắt khác mở về sau êm ru, để lộ ra một căn
phòng rộng ngút ngát. Treo lơ lửng từ trên mái bằng những sợi xích sắt là
ba vòng tròn, cái này lồng vào khoảng giữa của cái kia chừng ba tấc hay cỡ
đó, cái nhro nhất ở trên cùng, cái to nhất ở dưới cùng. Ít nhất năm mươi
ngọn nến được xếp bên trong mỗi vòng tròn, và hợp lại, tất cả cùng cháy
rực lên một quầng lửa trắng dữ dội. Billy choáng sốc trước chùm nến thần
diệu này đến nỗi phải mất mấy giây nó mới nhận ra ba dáng người đang
ngồi trước một lò sưởi khổng lồ ở một đầu căn phòng.

“Gia đình ta!” bá tước tuyên bố. Y kéo Billy tới trước “Còn đây là nó!”

“Chú nhóc!” một bé gái reo lên, nhảy xổ ra khỏi một đống gối nệm. “Cụ

đã mang nó tới.” Như thể Billy là một món đồ không bằng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.