CHARLIE BONE TẬP 7 : CHARLIE BONE VÀ CÁI BÓNG XỨ BADLOCK - Trang 210

Dorgo gật đầu. Không dời mắt khỏi nền nhà, anh ta bước tới cái rương

gỗ sồi và mở nắp ra. Xong, anh ta nhoài tới khoắng bên trong rương như
một con thỏ đào hang, hất văng giày, quần áo bay ra tứ lung tung. Sau vài
giây, anh ta bới tới đáy rương và cầm lên một dải thắt lưng bằng da thuộc
bên trên có một cái túi nhỏ viền vàng đính liền vô. Anh ta trao sợi dây lưng
cho Billy, mắt vẫn dán chặt xuống sàn.

“Tuyệt hảo. Cám ơn,” Billy nói, đeo dây nịt vô eo. Nó tóm lấy

Rembrandt và nhét vô cái túi.

“Giờ là gì?” Rembrandt la í óe.

“Thức ăn,” Billy chít lại. “Tớ hi vọng.”

Dorgo đã nhắm tịt mắt lại. Billy chạm vai anh ta. “Tôi tin là người ở đây

ăn chuột,” nó bảo anh ta. “Cho nên đừng nói với ai về nó nhé.”

“Không bao giờ, không bao giờ, không bao giờ,” Dorgo nói một hơi.

Anh ta mở mắt, chạy bay đến cái rương, bốc đồ đạc thảy trở vô và đóng
nắp lại. “Làm ơn, theo sau. Chủ nhân ăn bây giờ,” anh ta nói theo cái kiểu
hay đảo ngược từ của mình.

Được gọi là chủ nhân còn hơn cả mãn nguyện nữa. Điều này khiến Billy

lập tức cảm thấy mình cao lớn hơn và tự tin hơn. “Dẫn đường,” nó nói, hơi
khoa trương hơn nó dự định.

“Ối trời ơi!” một lời bình phẩm nghẹt ứ phát ra từ cái túi màu vàng.

Dorgo co rúm người và chạy cuống cuồng ra khỏi phòng. Anh ta dẫn

Billy xuống cầu thang đá hoa cương, dọc theo hành lang đầu và lông thú vô
một căn phòng đáng kinh ngạc nhất Billy từng thấy. Mặc dù nó được gọi là
căn phòng nhưng xem ra không chính xác. Mà đó là một hội trường rộng
mệnh mông lát đá hoa cương đen, với mái trần cao hình vòm lấp lánh
những vì sao. Trên các bức tường treo đầy vũ khí và những đồ vật quý:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.