CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 136

đông đã xúm lại. Wilbur đã trở nên trắng mịn tuyệt đẹp. Ánh nắng buổi
sáng chiếu xuyên qua cái tai hồng của nó.

“Nó không to như con lợn bên cạnh,” một người đứng đó nhận xét, “nhưng
nó sạch hơn. Tôi thích như vậy.”

“Tôi cũng thế,” một người khác nói.

“Và nó cũng khiêm nhường nữa,” một phụ nữ vừa nói vừa đọc chữ trên
mạng nhện.

Tất cả mọi người đến thăm chuồng lợn đều có lời nói tốt về Wilbur. Tất cả
đều trầm trồ cái mạng nhện. Và dĩ nhiên chẳng ai nhìn thấy Charlotte.

Đột nhiên một giọng nói vang lên trên loa phóng thanh.

“Làm ơn hãy chú ý!” giọng nói cất lên. “Xin ông Homer Zuckerman mang
con lợn trứ danh của mình đến lều giám khảo ngay trước khán đài. Một giải
thưởng đặc biệt sẽ được trao trong vòng hai mươi phút nữa. Mời tất cả mọi
người đến dự. Làm ơn hãy cho lợn của ông vào hòm, và trình diện ngay ở
lều giám khảo, thưa ông Zuckerman!”

Mất một lúc sau thông báo đó, nhà Arable và nhà Zuckerman lặng đi không
ai nói hay làm được điều gì. Thế rồi thằng Avery nhặt lấy một nắm rơm và
tung cao tít lên trời và hét lên một tiếng thật to. Rơm rơi lả tả xuống tóc
Fern như là hoa giấy. Ông Zuckerman ôm ghì lấy bà Zuckerman. Ông
Arable ôm hôn bà Arable. Avery ôm hôn Wilbur. Lurvy bắt tay tất cả mọi
người. Fern ôm chầm lấy mẹ. Avery ôm chầm Fern. Bà Arable ôm chầm bà
Zuckerman.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.