CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 151

“Templeton,” nó nói. “Tôi sẽ long trọng hứa với anh một điều. Nếu anh lấy
bọc trứng của Charlotte cho tôi, từ giờ trở đi tôi sẽ để anh ăn trước tiên mỗi
khi Lurvy đổ thức ăn cho tôi. Tôi sẽ để anh tự chọn bất cứ thứ gì trong
máng và khi anh chưa ăn xong thì tôi sẽ không động tới tí thức ăn nào.”

Gã chuột ngồi bật dậy. “Cậu nói thật hay nói chơi đấy?” gã nói.

“Tôi hứa. Tôi xin thề thành thật.”

“Được rồi, thỏa thuận thế nhé,” gã chuột nói. Gã trèo lên trên tường và bắt
đầu leo. Bụng gã vẫn còn phồng tướng lên từ trận ăn uống tối qua. Vừa rên
rẩm vừa phàn nàn, gã chầm chậm dướn người lần lên trần. Gã cứ trườn tới
cho đến khi gã với được bọc trứng. Charlotte lánh ra một bên cho gã. Chị
đang hấp hối, nhưng vẫn còn đủ sức để dịch ra một tí. Rồi Templeton nhe
cái răng dài xấu của gã ra và bắt đầu cắt những sợi tơ cột chặt cái bọc lên
trần. Wilbur ngước nhìn lên từ phía dưới.

“Phải hết sức cẩn thận đấy!” nó nói. “Tôi không muốn bất kỳ một quả trứng
nào bị làm sao.”

“Cái thứ này cứ dính vào mõm tôi,” con chuột càu nhàu. “Nó còn hơn cả
kẹo caramel.”

Nhưng Templeton vẫn tiếp tục công việc, và cũng đã cắt được cái bọc rời ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.