CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 156

canh gác chính con của nó vậy. Nó đã khoét một chỗ đặc biệt trong đống
phân để đặt cái bọc, ngay cạnh hàng rào ván gỗ. Vào những đêm quá lạnh,
nó nằm sao cho hơi thở của nó có thể sưởi ấm cái bọc. Với Wilbur, không gì
trên đời quan trọng bằng cái vật nhỏ tròn này - không gì bằng hết. Nó kiên
nhẫn chờ đợi mùa đông qua đi và sự xuất hiện của lũ nhện con. Cuộc sống
luôn luôn phong phú và bình ổn khi mà ta đang chờ đợi một cái gì đó xảy
đến hoặc nở ra. Mùa đông rút cuộc cũng hết.

“Hôm nay tôi nghe thấy tiếng ếch nhái,” cừu già nói vào một buổi tối.
“Nghe nào! Bây giờ có thể nghe được tiếng chúng rồi đấy.”

Wilbur đứng im và dỏng tai lên. Từ ngoài ao vọng đến, như một dàn đồng
ca ầm ĩ, tiếng kêu của hàng trăm con ếch con nhái nhỏ.

“Mùa xuân rồi,” cừu già nói vẻ suy tư. “Lại một mùa xuân nữa.” Khi bà ấy
đi khỏi, Wilbur nhìn thấy một con cừu con đi theo đằng sau. Nó chỉ mới
sinh ra được vài giờ.

Tuyết tan và chảy. Suối và mương sủi bọt và chảy róc rách với dòng nước
đổ về.

Một con chim sẻ ức sọc bay đến và hót. Ánh ngày mạnh hơn, bình minh
sớm dần. Hầu như mỗi sáng ra lại có một con cừu mới trong đàn cừu.
Ngỗng cái đang ngồi trên chín quả trứng. Những sợi tơ sót lại cuối cùng của
cái mạng nhện cũ của Charlotte đã bay đi và biến mất.

***

Vào một buổi sáng nắng đẹp, sau bữa sáng, Wilbur đứng ngắm cái bọc quý
giá của nó. Nó chẳng nghĩ ngợi gì nhiều. Và bởi nó đứng đó, nó nhận ra có
cái gì đó chuyển động. Nó bước lại gần và nhìn chằm chằm. Một con nhện
bé xíu đã bò ra khỏi cái bọc. Nó không to hơn một hạt cát, không to hơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.