CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 32

Chương 5: CHARLOTTE

Đêm dường như dài dằng dặc. Bụng Wilbur trống rỗng và đầu nó đầy tràn.
Và khi bụng bạn trống rỗng còn đầu bạn đầy tràn, thì luôn luôn khó ngủ.

Cả chục lần trong đêm Wilbur tỉnh giấc và nhìn chằm chằm vào trong bóng
tối, lắng nghe các âm thanh và cố gắng ước chừng xem đã mấy giờ rồi. Một
khu chuồng không bao giờ tuyệt đối yên lặng. Ngay cả nửa đêm cũng
thường có gì đó khuấy động.

Lần đầu tiên nó tỉnh giấc, nó nghe thấy Templeton đang gặm một cái lỗ
trong thùng đựng ngũ cốc. Răng Templeton cạp rất mạnh vào gỗ và nghe ra
cũng khá ầm ĩ. “Cái gã chuột điên rồ đó!” Wilbur nghĩ. “Tại sao gã cứ phải
thức cả đêm, nghiến cái bộ gặm của gã và phá hoại tài sản của người ta? Tại
sao gã không thể đi ngủ, như những con vật tử tế khác?”

Lần thứ hai Wilbur tỉnh giấc, nó nghe ngỗng cái cựa mình trong ổ và lẩm
bẩm một mình.

“Mấy giờ rồi nhỉ?” Wilbur thì thầm với con ngỗng.

“Khoảng-oảng-oảng chừng mười một rưỡi,” ngỗng cái nói. “Sao anh không
ngủ đi, Wilbur?”

“Có quá nhiều thứ trong đầu tôi,” Wilbur nói.

“À,” ngỗng cái nói, “đó không phải là vấn đề của tôi. Tôi chẳng có thứ gì
trong đầu cả, nhưng mà lại có ối ra ở dưới mông tôi đây. Anh có bao giờ thử
ngủ khi ngồi trên tám quả trứng chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.