CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 74

“Kh-không hẳn,” Lurvy nói. “Ông cứ tự đến mà xem.”

Hai người bước lặng lẽ xuống chuồng Wilbur. Lurvy trỏ vào cái mạng nhện.
“Ông có thấy cái tôi thấy không ạ?” anh ta hỏi.

Ông Zuckerman nhìn chằm chằm vào chữ viết trên mạng nhện. Rồi ông ta
lẩm bẩm hai từ “Lợn Cừ”. Rồi ông ta nhìn Lurvy. Rồi cả hai bọn họ bắt đầu
run rẩy. Charlotte, đang buồn ngủ sau cả đêm ráng sức, nhìn thấy thế thì
mỉm cười. Wilbur đến và đứng ngay bên dưới tấm mạng nhện.

“Lợn Cừ!” Lurvy lẩm bẩm rất khẽ.

“Lợn Cừ!” ông Zuckerman thì thầm. Bọn họ nhìn chằm chằm và nhìn chằm
chằm rất lâu vào Wilbur. Rồi bọn họ nhìn chằm chằm vào Charlotte.

“Anh không nghĩ là cái con nhện đó nó...” ông Zuckerman cất tiếng - nhưng
ông ta vội lắc đầu và bỏ dở câu nói. Thay vì thế, ông bước trịnh trọng quay
trở lại nhà và nói với vợ ông. “Edith, đã có chuyện xảy ra,” ông nói, bằng
một giọng yếu ớt. Ông bước vào trong phòng khách và ngồi xuống, và bà
Zuckerman theo sau.

“Anh có chuyện này phải nói với em, Edith,” ông nói. “Tốt nhất là em nên
ngồi xuống.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.