CHARLOTTE VÀ WILBUR - Trang 75

Bà Zuckerman buông mình xuống ghế. Bà trông tái nhợt và hoảng sợ.

“Edith,” ông nói, cố gắng giữ cho giọng mình điềm tĩnh, “anh nghĩ tốt nhất
là em nên biết rằng chúng ta có một con lợn hết sức lạ thường.”

Một vẻ hoang mang hoàn toàn hiện ra trên mặt bà Zuckerman. “Homer
Zuckerman, anh đang nói chuyện gì mới được?”

“Đây là một chuyện rất nghiêm trọng, Edith,” ông ta trả lời. “Con lợn nhà ta
là loại hoàn toàn khác thường.”

“Con lợn có gì khác thường vậy?” bà Zuckerman hỏi, và bắt đầu bình tâm
không thấy sợ nữa.

“À, anh thực sự vẫn chưa biết,” ông Zuckerman nói. “Nhưng chúng ta đã
nhận được dấu hiệu, Edith à - một dấu hiệu huyền bí. Một phép màu đã xảy
ra trong cái trang trại này. Có một cái mạng nhện rất to ở trên khung cửa
nhà kho khu chuồng, ngay trên chuồng lợn, và khi Lurvy đi cho lợn ăn sáng
nay, anh ta đã nhận ra cái mạng nhện nhờ có sương mù, mà em biết mạng
nhện thì nhìn rõ đến thế nào trong sương mù rồi đấy. Và đúng ở ngay giữa
cái mạng nhện là những chữ ‘Lợn Cừ.’ Những chữ ấy được dệt luôn vào
mạng nhện. Chúng thật sự là một phần của mạng nhện, Edith ạ. Anh biết
vậy bởi vì anh đã ở dưới kia và cũng đã chứng kiến. Nó viết, ‘Lợn Cừ,’ rõ
ràng giữa thanh thiên bạch nhật. Không thể có gì nhầm lẫn được. Một phép
màu đã xảy ra và dấu hiệu thì đã có rồi, ở đây, ngay trong trang trại của
chúng ta, và chúng ta có một con lợn không hề bình thường.”

“À,” bà Zuckerman nói, “em thấy hình như là anh hơi không chuẩn thế nào.
Em thấy hình như chúng ta có một con nhệnkhông hề bình thường.”

“Ồ, không,” ông Zuckerman nói. “Chính con lợn mới là khác thường. Nó
viết vậy mà, ngay ở đó giữa cái mạng nhện.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.