CHÂU Á THẦN KỲ - THIÊN SỬ THI VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CHÂU Á - Trang 255

của đất nước từ giữa thập niên 60 đến cuối thập niên 80. Một số người còn trở
thành cố vấn kinh tế cho Suharto sang thập niên tiếp theo. Quả là một thành tích
đáng ngạc nhiên về thời gian phục vụ lâu dài và xuyên suốt không thay đổi. Dù
có nền tảng xã hội đa dạng khác nhau nhưng vì có chung cơ sở kiến thức giáo
dục và các mối quan hệ cá nhân thân thiết nên nhóm này đều chia sẻ cùng một
cách nhìn thống nhất về viễn cảnh kinh tế và phát triển: cùng một niềm tin vào
thị trường tự do và doanh nghiệp tư nhân, cùng một sự tập trung vào mục tiêu
giảm nghèo và, giống như các nhà kỹ trị Đài Loan, cùng một sự linh hoạt trong
định hình và thay đổi chính sách sao cho phù hợp thực tế. Emil Salim, một
thành viên cốt cán trong nhóm kinh tế tốt nghiệp trường Đại học California ở
Berkeley, nói: “Về mặt tư tưởng, chúng tôi dần dần đi theo một xu hướng
chung.”

[13]

Các thành viên của “Nhóm Mafia Berkeley” khác biệt rất nhiều với người đỡ

đầu của mình là Suharto. Các nhà kinh tế là những người tao nhã, nói được tiếng
Anh, có cái nhìn thoáng đạt hướng ra bên ngoài và khôn khéo. Tổng thống từng
một thời là cậu bé nông thôn nghèo, có tính cách độc đoán, nặng về truyền
thống, trầm lặng và tuy thông minh nhưng đường học vấn không dài. Ngay cả
khi lên làm tổng thống, Suharto vẫn giữ nhiều nếp sinh hoạt của cuộc sống nông
thôn ngày xưa. Suharto kể, hằng ngày, ông dậy sớm trước 5g30 sáng như “thói
quen của một nông dân hay một người lính” và chiều về thì tận hưởng sự nghỉ
ngơi, phì phà điếu thuốc kretek tẩm tinh dầu đinh hương đặc trưng của người
Indonesia mà đôi khi ông vấn bằng vỏ bắp ngô. Món ăn ưa thích của Suharto
vẫn giữ nguyên không đổi như trước kia là món địa phương đơn giản rau củ các
loại nấu với nước cốt dừa do vợ ông làm.

[14]

Quang Diệu của Singapore

từng có lần miêu tả Suharto là “một người thâm trầm, thận trọng”, “nói năng
điềm tĩnh, nhỏ nhẹ”, giữ “một vẻ hơi khó gần” và “không phô diễn tài ăn nói
hùng biện hay huân chương thành tích của mình nhằm gây ấn tượng với mọi
người”. Tuy vậy, Lý Quang Diệu vẫn cảm nhận Suharto “rõ ràng là một người
ngoan cường, cương quyết không cho phép bất kỳ một sự chống đối nào đối với
những gì mà mình đã dự tính sẽ làm”.

[15]

Cỗ xe song mã tưởng như không hợp nhau giữa một bên là vị tướng võ biền,

nệ cổ và một bên là nhóm Berkeley học cao hiểu rộng, quý phái đã tạo nên một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.