nhất quyết khẳng định tiền từ GM sẽ cứu được Daewoo trong một thời gian.
Kim Dae Jung khó chịu cho gia hạn đến tháng 10.
Đến khoảng tháng 9/1998, các cuộc đàm phán với GM bị bế tắc khi cả hai
bên không thể thống nhất được giá trị của các nhà máy sản xuất ô tô của
Daewoo. Không còn nơi nào khác để tìm đến, Daewoo buộc phải vay thêm tiền.
Năm 1998, các công ty của Daewoo phát hành trái phiếu công ty ngắn hạn để
huy động 10 tỉ USD tại Hàn Quốc. Tỉ lệ nợ nói chung của toàn tập đoàn đã tăng
tới 40%.
Chính phủ bắt đầu lo lắng về mối nguy hiểm nếu Daewoo sụp đổ sẽ
tác động tiêu cực lên hệ thống tài chính. Trong một báo cáo mật năm 1998, các
cố vấn kinh tế của Kim Dae Jung đã cảnh báo lợi nhuận hiện có của Daewoo chỉ
vừa đủ để trả lãi vay.
Đầu năm 1999, Kim Woo Choong đã hiểu thấu được mức độ nghiêm trọng
thực sự của thảm họa tài chính mà ông đã gây ra. Tháng 3 năm đó, các báo cáo
tài chính hợp nhất đã tiết lộ sự thật Daewoo đang đứng bên bờ vực phá sản.
Kim Dae Jung không những thay đổi quan hệ giữa chính phủ với các doanh
nghiệp lớn mà ông còn thúc đẩy các chính sách cải cách mang định hướng thị
trường xảy ra trong lĩnh vực tài chính. Muốn nhận được tiền lấy từ nguồn đóng
thuế của người dân để mua toàn bộ các khoản nợ xấu và củng cố các bảng cân
đối kế toán của mình, các ngân hàng, đổi lại, phải tuân thủ theo những yêu cầu
nghiêm ngặt về vốn. Chính phủ ngừng can thiệp vào việc quản lý của các ngân
hàng và yêu cầu họ phải có giám đốc và ủy ban kiểm toán độc lập để giám sát
các hoạt động cho vay.
Vì vậy, các ngân hàng không còn đổ tiền vào các
chaebol theo sự chỉ đạo của chính phủ giống như thời của Park Chung Hee nữa.
Kim Woo Choong không thể trông mong vào sự hỗ trợ mù quáng của các định
chế tài chính Hàn Quốc như ông đã từng được hưởng lúc trước. Dòng tiền chảy
đến Daewoo bị đảo ngược. Chỉ tính riêng trong nửa đầu năm 1999, các chủ nợ
đã đòi Daewoo phải thanh toán 5 tỉ USD tiền trái phiếu.
Daewoo ngày càng
khó huy động thêm tiền vốn góp mới, thậm chí là với lãi tức 30% vốn phổ biến
đối với trái phiếu doanh nghiệp khi đó.
Kim về sau nói: “Tất cả các định chế
tài chính trên thế giới đều yêu cầu chúng tôi phải thanh toán cho họ nhưng
chúng tôi đã hết cách.”