CHÂU Á THẦN KỲ - THIÊN SỬ THI VỀ HÀNH TRÌNH TÌM KIẾM SỰ THỊNH VƯỢNG CỦA CHÂU Á - Trang 445

Thậm chí còn tệ hơn, trong con mắt đánh giá triển vọng của Liễu Truyền Chí,

viện nghiên cứu đang lãng phí rất nhiều tài năng và công sức. Hệ thống vi tính
được phát triển tại viện nghiên cứu không bao giờ được sử dụng để giúp ích cho
nền kinh tế hay xã hội. Ngay khi một dự án vừa kết thúc thì chiếc máy bị để
sang một bên và một dự án khác lại bắt đầu. Chẳng có chiếc máy nào được
thương mại hóa. Việc chứng kiến những nỗ lực của họ hoàn toàn đi đến chỗ thất
bại đã khiến cho Liễu Truyền Chí tức giận. “Tôi cảm thấy bị đè nén, giống như
có ai đó đang siết chặt cổ họng tôi làm tôi không thể nào thở được,” Liễu
Truyền Chí nói.

Sự giải tỏa đến cùng với những chính sách cải cách của Đặng Tiểu Bình vào

đầu những năm 80. Một tinh thần làm việc mới đã lan khắp Học viện Khoa học
Trung Quốc. Vì sợ bị cắt giảm ngân sách do Đặng Tiểu Bình chủ trương thu hẹp
khu vực nhà nước, các nhà quản lý của học viện khuyến khích các nhà nghiên
cứu mở doanh nghiệp của riêng mình và biến kiến thức chuyên môn khoa học
của họ thành thành quả phát triển sản phẩm trong cuộc sống thực tế. Liễu
Truyền Chí nhìn thấy cơ hội khởi dựng một công ty mà ông đã từng nghĩ đến
khi còn phải đi trồng lúa trong thời kỳ Cách mạng văn hóa. Ông xung phong mở
công ty riêng.

[15]

Học viện Khoa học Trung Quốc biết ơn trao cho ông khoảng

25.000 USD để làm vốn.

[16]

Bước đi của Liễu Truyền Chí thật rủi ro. Các chính sách cải cách của Đặng

Tiểu Bình còn rất mới mẻ, không ai dám đảm bảo chúng sẽ bền vững. Nếu
chính trường Trung Quốc lại ngả về cánh tả một lần nữa, Liễu Truyền Chí có thể
sẽ bị đả kích là một “kẻ đi theo tư bản chủ nghĩa”. Tuy nhiên, ông cảm thấy
mình có ít sự lựa chọn. “Có một câu tục ngữ Trung Quốc nói rằng một người đi
chân đất làm việc bên cạnh một con sông sẽ không bao giờ lo ngại giày của
mình bị ướt,” Liễu Truyền Chí giải thích. “Lựa chọn duy nhất còn lại là tiếp tục
sống như trước đây, điều mà tôi không thích.”

Dù việc kinh doanh của Liễu Truyền Chí là sản phẩm tự nhiên của một học

viện nhà nước nhưng ông đã nổi giận trước ý nghĩ trở thành một nhà quản lý của
doanh nghiệp quốc doanh. Ông cho rằng các công ty nhà nước tại Trung Quốc
là những doanh nghiệp cồng kềnh, không hiệu quả mà ở đó các nhà quản lý có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.