CHÁU ÔNG RAMEAU - Trang 106

HẮN, ghé vào tai tôi đáp

Tôi không muốn người ta nghe được, bởi vì ở đây có nhiều người biết

tôi; âm nhạc của ông bác tôi cũng thế thật. Tôi quan tâm đến ông bác thân
mến, chẳng phải vì là chỗ thân tình. Ông ấy sắt đá lắm. Ông ấy có thấy tôi
khát lè lưỡi dài đến gang tay cũng chẳng cho tôi lấy được một cốc nước;
nhưng ông ấy có viết quãng tám, quãng bảy, hon, hon, hin, hin, tu, tu, tu,
turelututu, âm thanh loạn xị gì đi nữa cũng vô ích, những ai bắt đầu thông
thạo trong lĩnh vực này, và không xem cái om sòm là âm nhạc, sẽ chẳng
bao giờ thích nghi được với loại đó. Lẽ ra người ta phải có lệnh của cảnh
sát cấm không được tổ chức hát ca khúc Stabat của Pergolèse, dù người tổ
chức hát đó là ai, phẩm tước hoặc địa vị thế nào. Ca khúc Stabat ấy phải để
cho bàn tay đao phủ thiêu huỷ. Nói thực tình, bọn hài hước đáng nguyền
rủa ấy, với các ca khúc Con sen Bà chủ, Tracollo

[159]

của chúng đã thúc

vào đít bọn tôi ghê gớm. Trước kia, một Tancrède, một Issé, một Châu Âu
hào hoa
, một Quốc gia Ấn Độ, và Castor, Các tài năng trữ tình

[160]

được

diễn kéo dài đến bốn, năm, sáu tháng. Một ca kịch như Armide

[161]

biểu

diễn chẳng biết đến bao giờ mới thôi. Bây giờ, tất cả những cái đó trút
xuống đầu ta, cái nọ chồng lên cái kia, đổ hàng loạt

[162]

. Vì thế mà Rebel

Francoeur

[163]

nổi lôi đình thịnh nộ. Các ông ấy bảo rằng hỏng hết cả

rồi, họ bị phá sản; họ bảo rằng nếu người ta dung thứ lâu hơn nữa cái bọn
nghêu ngao ở Hội chợ

[164]

ấy, thì nền âm nhạc quốc gia đi tong; và viện

Hàn lâm Hoàng gia ở đường hẻm

[165]

chỉ còn việc dẹp tiệm. Đúng là có

một cái gì đấy chân thực trong đó. Những bộ tóc giả cũ kĩ đến đấy tất cả
các ngày thứ sáu từ ba bốn chục năm nay, không còn vui vẻ như trong quá
khứ, mà buồn chán, ngáp ngắn ngáp dài, chẳng biết rõ vì sao. Họ băn khoăn
hỏi nhau mà không ai giải đáp được. Sao họ không hỏi tôi? Lời tiên đoán
của Duni sẽ thành hiện thực; và cứ cái đà ấy, tôi chẳng muốn sống, nếu
trong khoảng thời gian bốn hoặc năm năm kể từ Họa sĩ say mê người mẫu
của mình

[166]

, có một con mèo để nện vào đít trong Ngõ cụt trứ danh ấy.

Những người lương thiện, họ đã từ chối các nhạc khúc của họ để chơi các
nhạc khúc Italia. Họ cứ tưởng rằng tai họ nghe các nhạc khúc ấy mà chẳng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.