CHÁU ÔNG RAMEAU - Trang 167

[185]

Démosthène (384-322 TCN).

[186]

La Rochefoucauld (1613-1680): Nhà văn Pháp.

[187]

Pascal (1623-1662): Triết gia, nhà toán học, nhà văn Pháp.

[188]

Bi kịch Phèdre của Racine.

[189]

Câu đó kết thúc như sau: “sẽ xứng đáng với ta”. Armide ca như

vậy trong ca kịch của Quinault và Lulli khi người ta thúc giục nàng chọn
lấy một người chồng. “Câu nói xen” (parenthèse) là: “liệu ai có thể là
chàng”.

[190]

Diderot thích nhấn mạnh ảnh hưởng của thể chất, của môi trường

xã hội và của di truyền.

[191]

Ở đây, Rameau nói cho bản thân mình: mặc dù những gì vừa nói

ở trên, Diderot tin tưởng chắc chắn vào khả năng cải hóa của giáo dục.

[192]

Người “cưu mang” là Diderot, người “được cưu mang” là

Bemetzrieder, thầy dạy đàn cho con gái ông. Hai người cùng soạn chung
Những bài học dương cầm và những nguyên tắc hòa âm của Bemetzrieder
(1771).

[193]

Samuel Puffendorf (1632-1694) người Đức, và Hugo de Groot,

tức Grotius (1583-1645), người Hà Lan, là hai nhà luật học có tiếng.

[194]

Louis: Đơn vị tiền tệ xưa của Pháp.

[195]

Đô thị ở Hi Lạp cổ đại.

[196]

Trong Những bài học dương cầm, Diderot trình bày quan niệm

cho rằng một âm thanh cũng giống như một tia sáng, là một chùm các âm
thanh khác mà người ta gọi là những âm bội (harmonique).

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.