CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 113

4

Wanyangerri

Có dịp tới Nairobi, tôi liền đến thăm Wanyangerri trong bệnh viện dành cho
dân bản xứ.

Đồn điền có rất đông lưu dân đâm ra ở bệnh viện này hầu như lúc nào cũng
có ai đó từ đồn điền đang nằm điều trị, thành thử tôi đã trở thành khách
quen

*

, và dần dà thân thiết với bà y tá trưởng cùng các nhân viên phục vụ.

Tôi chưa từng gặp ai trang điểm dày và đậm như bà: dưới chiếc mũ ni trắng
là bộ mặt to bè hệt như thứ búp bê bằng gỗ của Nga tên Katinka, khi vặn
một con ra bên trong lại chứa một con khác. Bà cũng tốt bụng và giỏi giang
như bạn kì vọng từ Katinka. Thứ Năm hằng tuần, tất cả giường bệnh được
chuyển ra ngoài khoảnh sân vuông vắn giữa các khối nhà để nhân viên lau
dọn, thông khí từng phòng. Đó là một ngày vui ở bệnh viện. Từ mảnh sân
bạn có một góc nhìn tuyệt đẹp ra bình nguyên Athi khô nẻ gần kề, và xa xa
là đỉnh non Donyo Sabouk xanh lơ cùng dải đồi Mua trải dài. Cảnh tượng
các bà già Kikuyu của đồn điền nằm giữa chăn nệm trắng tinh nom kì khôi
chẳng kém gì bạn bắt gặp mấy con la già tàn tạ hay gia súc kéo xe đầy nhẫn
nại nằm trên đó vậy; bản thân họ, nhận thức được tính chất hài hước của
hoàn cảnh, cũng nhoẻn miệng cười với tôi, nhưng là cái cười chua chát hệt
như của những con la già, bởi người bản xứ rất sợ bệnh viện.

Lần đầu ở bệnh viện, Wanyangerri run bần bật và hoảng loạn cực độ đến
mức tôi đã nghĩ có khi chết lại là lối giải thoát tốt nhất cho cậu.
Wanyangerri khiếp đảm mọi thứ, la khóc suốt quãng thời gian có tôi ở bên,
và van vỉ xin được trở về đồn điền; cậu co giật, run rẩy dưới lớp băng.

Gặp lại sau một tuần, Wanyangerri giờ đã trấn tĩnh, tự chủ và chững chạc
tiếp đón tôi. Tuy nhiên cậu cũng bộc lộ thái độ vui mừng khi thấy tôi, và
người hộ lí bảo cậu rất sốt ruột mong tôi tới nhằm báo cho tôi, theo cách

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.