CHÂU PHI NGHÌN TRÙNG - Trang 48

“Và cũng cứng chắc ngang ngửa chứ?” cậu hỏi.

Tôi đáp để làm ra cuốn sách cứng chắc tương đương sẽ tốn nhiều tiền.

Kamante đứng lặng hồi lâu rồi bày tỏ một niềm hi vọng lớn hơn về cuốn
sách của tôi, và có lẽ cả nỗi hối hận cho những hồ nghi của mình, bằng việc
nhặt mấy trang bản thảo vương vãi trên sàn, đặt chúng lên bàn. Cậu vẫn
chưa bỏ đi mà đứng cạnh bàn chờ đợi, rồi lại nghiêm trang hỏi: “Msabu,
trong các cuốn sách có thứ gì vậy?”

Để giải thích tôi kể cho Kamante câu chuyện trong Odyssey về người anh
hùng và tên khổng lồ Polyphemus, cũng như chuyện Odysseus tự xưng là
Không Có Ai, đã chọc mù mắt Polyphemus và bám dưới bụng con cừu đực
đào tẩu ra sao.

Kamante thích thú lắng nghe, bình phẩm con cừu đực đó hẳn cũng giống
cừu của ông Long vùng Ehnentaita mà cậu đã thấy tận mắt ở hội chợ triển
lãm gia súc tổ chức tại Nairobi. Rồi cậu quay lại với Polyphemus, hỏi gã có
đen như người Kikuyu chăng. Khi tôi đáp không, cậu muốn biết Odysseus
có thuộc bộ tộc hay gia đình nhà tôi không.

“Thế Odysseus,” Kamante nói, “phát âm cái tên Không Có Ai bằng tiếng
của anh ta như thế nào? Cô nói thử đi.”

Outis

*

,” tôi đáp. “Anh ta xưng là Outis, trong thứ tiếng ấy nghĩa là Không

Có Ai.”

“Hẳn cô cũng đang soạn một câu chuyện giống thế hả?” Kamante căn vặn
tôi.

“Không,” tôi bảo, “người ta có thể viết bất cứ thứ gì mình muốn. Ví như cô
có thể viết về cháu.”

Từ đầu tới giờ luôn cởi mở, đến đây Kamante bỗng dưng rụt lại, đưa mắt
nhìn xuống thân thể mình, đoạn hạ giọng hỏi tôi định viết về phần nào của
cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.