CHÁU TRAI PHÁP SƯ - Trang 57

người như ta. Chúng ta phải được giải phóng khỏi các quy luật. Chúng ta
có một số mệnh cao quí và đơn độc.

Chợt Digory nhớ ra bác Andrew cũng nói đúng những lời như thế.

Nhưng những lời này oai vệ hơn, uy nghiêm hơn khi phát ra từ miệng nữ
hoàng Jadis, có lẽ bởi vì bác Andrew không cao quá hai thước mốt và
không đẹp đến hớp hồn như vậy.

- Sau đó bà đã làm gì? – Digory hỏi.
- Ta đã phù phép cả đại sảnh nơi các hình nhân của tổ tiên ta ngồi. Sau

đó ta thực hiện một trong những câu thần chú khiến ta có thể ngủ cùng với
họ như một hình nhân, không cần thức ăn và hơi ấm... trong hàng ngàn năm
cho đến khi có một người nào đó đến đánh vào cái chuông đánh thức ta
dậy.

- Có phải Từ Húy đã làm cho mặt trời hóa ra như thế không ạ? –

Digory hỏi.

- Như thế nào?- Jadis hỏi.
- Phồng to, đỏ quành quạch và lạnh lẽo.
- Nó bao giờ cũng như thế. - Jadis đáp. – Ít nhất nó cũng là như thế

trong vòng hàng trăm năm qua. Thế mặt trời ở thế giới của ngươi không
giống mặt trời này ư?

- Phải, nó nhỏ hơn, vàng hơn và tỏa ra nhiều nhiệt lượng hơn.
Nữ hoàng thở hắt ra một hơi dài: - À... à ra thế! – Và Digory nhìn thấy

trên mặt bà vẻ tham lam háo hức mà nó đã nhìn thấy trên mặt bác Andrew
cách đây không lâu. – Như vậy, thế giới của các ngươi non trẻ hơn.

Nữ hoàng đứng yên, trầm ngâm ngắm nhìn thành phố hoang tàn, chết

chóc một lần nữa – và nếu bà ta có nuối tiếc cho việc làm độc ác của mình
thì chắc chắn bà cũng không để lộ ra – cuối cùng bà ta nói:

- Bây giờ thì chúng ta phải đi thôi. Ở đây rất lạnh... vào giai đoạn cuối

của tất cả các thời đại.

- Đi đâu? – Cả hai đứa đồng thanh hỏi.
- Đi đâu à? – Jadis nói giọng ngạc nhiên. – Thì đi đến thế giới của các

ngươi chứ còn đi đâu nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.