CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 250

thổi từng cơn trong lòng không kiềm chế được một trận mềm mại, vừa chua
vừa ngọt. Hắn rốt cuộc nói.

Tiểu Từ cao hứng muốn nhảy, nhưng thầm nghĩ ôm hắn. Nàng có thể

nghe thấy nhịp tim hắn đập dồn dập, thậm chí là của nàng. Nàng cũng có
thể cảm thấy hắn khẩn trương, cơ thể căng cứng. Nàng buông tay ra, muốn
ngẩng đầu nhìn mặt hắn, rồi lại ngượng ngùng. Nàng không phát hiện, kỳ
thực khuôn mặt Kế Diêu, so với nàng còn hồng hơn.

Gió thổi lướt qua đồng cỏ dậy sóng, Tiểu Từ nắm lấy bàn tay hắn, ôn

nhu hỏi: “Ta có dịu dàng không?”

Kế Diêu kéo ống tay áo, thận trọng nói: “Rất dịu dàng.”

Tiểu Từ vừa thẹn vừa cười, đấm vào ngực hắn: “Ai bảo ngươi không

chịu nói. Nói một chút, sẽ chết sao? Để ở trong lòng lẽ nào sẽ sinh được
con trai hay sao?”

Kế Diêu rên lên một tiếng, không nói gì.

Tiểu Từ cười tươi như hoa, thừa thắng xông lên: “Ta là người quan

trọng của ngươi, như vậy sau này có chuyện gì phải chia sẻ với ta mới
đúng, ngươi nói có phải không?”

- “Không đúng.” Kế Diêu chém đinh chặt sắt hai chữ, hoàn toàn không

cắn câu thuận theo nàng.

Tiểu Từ tức giận: “Vì sao?”

Kế Diêu vân vê tóc nàng, nửa bất đắc dĩ nửa yêu thương: “Ngươi

chính là đang có phúc mà không biết phúc, ngươi có biết không, chúng ta
đều cho ngươi thứ tốt nhất. Không lo nghĩ không tốt sao?”

- “Thế nhưng ta muốn cùng ngươi đồng cam cộng khổ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.