CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 251

Hắn kiên quyết cự tuyệt: “Không được.”

Nàng thẹn quá hóa giận: “Kế Diêu, ngươi rất bảo thủ.”

Hắn cười hắc hắc, phép khích tướng đối với hắn, rất vô dụng.

Tiểu Từ trừng mắt nhìn hắn, đối với dáng vẻ cứng đầu cứng cổ của

hắn phá lệ phát cáu, giơ nắm đấm lên, thế nhưng hắn quanh năm tập võ,
ngực cứng như đá, một tia khí lực của nàng như đá chìm đáy biển. Kế Diêu
tùy ý để cho nàng đấm, ha hả cười nắm chặt tay nàng. Nàng ngược lại càng
sinh khí, ở trong ngực hắn vừa nhéo vừa giãy dụa muốn thoát ra, dứt khoát
há mồm cắn vào mặt hắn.

Kế Diêu cười ngã ngửa về phía sau, con ngựa không yên đá vài cái,

hắn ôm lấy nàng lập tức khinh thân nhảy, rơi xuống đồng cỏ, cánh tay hữu
lực đỡ lấy đầu nàng, nhân tiện đặt nàng ở trên thảm cỏ. Một cỗ ngọt ngào
lan tràn, hắn che chắn ánh sáng trước mắt, nhưng đôi mắt còn sáng hơn cả
ánh mặt trời. Giương mắt nhìn bầu trời trong xanh, mênh mông thuần khiết.
Mây trắng bồng bềnh trôi, giống như lơ lửng trong ngực, thong thả di động
di động. Nhất thời không biết ở nơi nào. Vẻ mặt hắn phảng phất trong vắt
như bầu trời.

Hơi thở ngọt ngào trộn lẫn với hương thơm cây cỏ, mùi hương hoa dại

thoang thoảng, còn có hắn cứng rắn mạnh mẽ, nhu thuận điềm mỹ của
nàng, hắn như thế nhìn nàng, tựa hồ đi vào trong lòng, uống cạn bình rượu
ngon, có chút say mê, chẳng biết năm nào tháng nào thuở nào. Hắn ở trong
lòng hơi hơi thở dài, hối hận. Hắn suýt nữa bỏ mất đời người đẹp nhất cho
những thứ không tưởng, cho rằng tình cảm chỉ là thứ yếu, hắn kháng cự,
nhưng lại từng bước bị hãm sâu, rơi vào vòng xoáy hạnh phúc.

Nàng có chút xấu hổ, không dám nhìn thẳng hai mắt hắn, buông

xuống mi mắt che lấp đi hai tròng mắt trong suốt uyển chuyển như nước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.