CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 252

Khuôn mặt như hoa như họa, thuần khiết không chút phấn son, phấn phấn
như hoa đào, đầu xuân muốn nở rộ.

Hắn chậm rãi dùng khóe môi một tấc thúc giục nụ hoa khẽ mở, mỗi

một lần đều để lại dấu ấn. Tay tự chủ trương, như khi cầm kiếm linh động
mẫn tiệp, ở trên người nàng dao động.

Nàng có chút kích động, bất an vặn vẹo. Hắn âm thầm buồn cười,

nguyên lai nàng bất quá chỉ là hổ giấy, khí thế đoạt người, dám nói không
dám làm.

Nàng ở dưới môi hắn gian nan nói ra vài chữ: “Đừng, đừng, sẽ có

người đến.”

Hắn bao trùm cả miệng nàng, một khe hở cũng không lưu lại. Đồng cỏ

bao la chỉ mơ hồ có tiếng gió thổi cùng tiếng thở dốc, đối với hắn, là một
hồi trêu ghẹo con ác thú, đối với nàng, nhưng là tước vũ khí xin hàng. Hắn
mạnh mẽ cướp đoạt làm cho nàng hiểu được, hóa ra hắn vẫn luôn âm thầm
chịu đựng nhẫn nhịn, nàng nếu còn vượt qua giới hạn, hắn sẽ không khách
khí.

Trở lại Ẩn Lư, Thư Thư vậy mà cũng ra ngoài. Tiểu Từ nhịn một hồi,

cuối cùng đi hỏi Vân Trường An: “Vân lão bá, Thư Thư đi đâu?”

– “Hắn đi gặp kẻ tiểu nhân không giữ lời ấy.”

Tiểu Từ sửng sốt, mới hiểu được Vân Trường An đang nói chính là

con rể hắn. Nàng ha ha cười, đối Vân Trường An nói: “Lão bá, ta có biện
pháp tốt có thể làm lão bá hết giận.”

– “Biện pháp gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.