CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 316

Trong chiến tranh, người như thổ giới, võ công có cao thì thế nào,

chống lại chính là thiên quân vạn mã, dựa vào không phải là cái dũng của
thất phu, mà là mưu trí.

Sắc mặt của Kế Diêu dưới ánh đèn nhợt nhạt, một lúc lâu mới nói:

“Tiểu Từ, ngươi và Tiểu Chu rời khỏi U Châu trước ở nhà chờ ta, cuối
tháng ta nhất định trở về Định Châu.”

Tiểu Từ vội la lên: “Ta không đi.” Trước mặt Tiểu Chu, nàng còn có

một câu nói vô pháp mở miệng: Ta sẽ không rời khỏi ngươi, bất luận là một
khắc hay cả đời!

Đôi mắt của nàng trong suốt mà kiên định, nhìn thẳng Kế Diêu. Câu

nói kia nàng không cần phải nói, hắn từ trong mắt nàng cũng có thể hiểu rõ.

Hắn thở dài, nói: “Ta đi hỏi Thư Thư một chút.”

Trong tay Thư Thư có một phong thư, nhưng lại không tập trung. Ánh

mắt hắn dừng ở ngọn nến bên cửa sổ. Kế Diêu gõ gõ cửa, dựa vào nội lực
của Thư Thư, hẳn sớm biết hắn đến.

Thư Thư đặt phong thư xuống bàn, nói: “Ngươi tới hỏi ta chuyện

chiến tranh?”

- “Đúng vậy. Ta muốn biết tin tức này có chắc chắn?”

- “Tin tức là từ một người ta sắp xếp vào hoàng cung Đại Yến, về

phần có chính xác hay không cũng khó nói, cho dù có trông gà hóa quốc sợ
bóng sợ gió, cũng phải phòng ngừa. Kế công tử nếu thấy sợ, ngày mai đi
tìm Vân đại nhân chào từ biệt, hắn cũng sẽ không ép ngươi.”

Kế Diêu đạm nhiên cười: “Kế mỗ mặc dù không phải là người hành

quân, nhưng cũng sẽ không sợ chết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.