CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 332

- “Ta vì ngươi, làm cái gì cũng nguyện ý.” Hắn tùy tiện nói một câu.

Tiểu Từ chợt cả kinh, ngay cả trong mật đạo chỉ có một ngọn lửa nho

nhỏ cũng khiến nàng ngượng ngùng không thể che giấu. Nàng có phần xấu
hổ buồn bực, rảo bước càng nhanh.

Trong lòng âm thầm xấu hổ không thôi, nàng trước kia luôn đề phòng

hắn, nửa tháng ở chung lại dần dần tha thứ cho hắn. Nhưng không nghĩ tới
hắn sẽ nói như vậy. Vừa mới đối với hắn có chút hảo cảm cùng áy náy tức
thì bị khiếp sợ mà tiêu tan, chỉ còn lại chẳng qua là bối rối không biết làm
sao. Nàng thầm nghĩ mau mau rời khỏi. Mùi vị nguy hiểm trên người hắn
dường như lại tràn ngập, khiến nàng hoảng hốt khiếp sợ.

Tay nàng đột nhiên bị hắn nắm lấy, thân thể xoay tròn ngay lập tức ở

trong ngực hắn.

Tiểu Từ giãy dụa nói: “Buông.”

- “Ta nói mấy câu xong rồi sẽ buông.” Cánh tay hắn mạnh mẽ cứng

cáp như thiết, khuôn mặt hiện lên một chút tà khí.

Tiểu Từ giống như gặp lại Thư Thư ở Liễu Sao các, nàng không kìm

lòng được có chút run rẩy, không dám động.

- “Gọi ta Vân Thư.” Hắn thấp giọng nói, mang theo sự bá đạo không

cho phép kháng cự.

Tiểu Từ vùng vẫy: “Buông ra.”

- “Gọi.”

Tiểu Từ vừa vội vừa giận, căm hận nói: “Vân, Thư.”

Cánh tay hắn nhưng vẫn không buông ra, chỉ có khẩu khí dịu dàng ôn

hòa, như trong mộng nỉ non bên tai nàng: “Ta thường nghĩ, nếu không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.