CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 360

Ba người ra khỏi phòng, Thư Thư nói: “Ta lần trước trở về Ẩn Lư có

xem xét tình hình, hạ nhân ngoại trừ lão Hồ và người trong phòng bếp đều
bị giết. Cửa mật đạo ở phòng của ngoại công, Mộ Dung Hoàn nằm ở phòng
Kế Diêu ở ngày trước. Tiểu Từ chỉ cần hạ dược vào bánh trà, chúng ta tức
khắc rút vào mật đạo. Nếu như nghe thấy tiếng chuông giao ca của trạm
canh gác, chúng ta liền chia ra, các ngươi nhanh chóng đi ra cứu trợ, nếu tất
cả yên tĩnh trở lại, các ngươi đợi ở cửa mật đạo.”

Thư Thư dặn dò xong xuôi, lại đợi một hồi, nghe Tiểu Từ bên trong

nói một tiếng: “Được rồi.”

Kế Diêu, Thư Thư đẩy cửa tiến vào, chỉ thấy Tiểu Từ đã buộc tóc lên,

một thân y phục nửa mới nửa cũ, cứ như vậy từ một cô nương đổi thành gã
sai vặt.

Thư Thư hơi hơi híp mắt, đối Tiểu Từ nói: “Ngươi ngồi xuống.”

Tiểu Từ theo lời ngồi trên ghế. Thư Thư lấy ra từ trong ống tay áo một

hộp nhỏ, ở bên trong chọn một màu, nhẹ nhàng bôi lên mặt Tiểu Từ. Tiểu
Từ cứng người, chỉ cảm thấy tay hắn lạnh mà trơn nhẵn, ở trên mặt nàng di
động, nhẹ nhàng mềm mại tựa như bàn tay nữ tử.

Kế Diêu đứng bên cạnh hắn, mắt thấy khuôn mặt Tiểu Từ ở dưới bàn

tay hắn nháy mắt biến đổi. Da thịt trắng nõn có chút vàng vọt, mang theo
thần sắc mệt mỏi suy nhược, bình thường xinh đẹp như minh châu ngọc
quý, bỗng chốc biến mất không thấy tăm hơi. Một khắc công phu, nàng
nhưng lại thành bộ dáng lão Hồ.

Tiểu Chu kinh ngạc thán phục: “Thư Thư, tay nghề của ngươi, quá

tuyệt!”

Ánh mắt Thư Thư dời đi, lạnh nhạt nói: “Chẳng qua là dựa vào trời tối

không nhìn rõ, nếu là ban ngày, chỉ sợ không qua mắt nổi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.