CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 362

phục cơ bắp lồ lộ, khí thế cương mãnh bức người. Thư Thư đưa tay đặt lên
môi, làm động tác chớ có lên tiếng.

Thiếu niên kia ở trước giá sách đứng lặng hồi lâu, chọn hai quyển

sách. Phía sau vang lên tiếng nói: “Điện hạ, người thân thể không tốt, vẫn
là trở về phòng ở trên giường xem đi.”

Thanh âm của hắn thuần hậu, như tiếng chuông kéo dài, ở trong bóng

đêm tĩnh lặng dường như vang vọng. Trong lòng Kế Diêu căng thẳng, võ
công của người này quyết không dưới mình, như vậy thiếu niên này nhất
định là Mộ Dung Hoàn. Hắn có chút lo lắng, bàn tay nắm lấy Tiểu Từ
không tự chủ dùng thêm sức.

Ngón tay Tiểu Từ bị siết mơ hồ có chút đau nhức, nàng vươn bàn tay

kia ở trên lưng hắn nhẹ nhàng viết hai chữ: Yên tâm.

Kế Diêu âm thầm than thở, quan tâm tất loạn, ta như thế nào yên tâm?

Mộ Dung Hoàn sức lực tựa hồ cũng chống đỡ hết nổi, nghe người nọ

khuyên giải, rốt cuộc đặt hai quyển sách lên tay người nọ, xoay người đi ra
khỏi phòng. Cửa đóng lại, ánh sáng nhất thời biến mất. Phòng ngủ của Vân
Trường An lập tức tối đen.

Thư Thư thở phào nhẹ nhõm, lại im lặng đợi một khắc, sau đó đối

Tiểu Từ gật đầu.

Tâm Kế Diêu tức thì nhảy lên, yết hầu cứng đờ, bàn tay nắm lấy nàng

vẫn bất động, không buông ra, một tầng mồ hôi mỏng thấm ướt cả lòng bàn
tay. Tiểu Từ trấn định, bằng bất cứ giá nào cũng phải quyết tuyệt.

Nàng dùng sức, cương quyết rút khỏi tay Kế Diêu, đối hắn thản nhiên

cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.