CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 438

Nàng thuận tay đặt đồ chơi làm bằng đường đặt lên đĩa. Tiểu nhị mang

đồ ăn đến, ba người ăn qua loa liền lên đường.

Thư Thư đi phía trước, Tiểu Từ chăm chú nhìn bóng dáng hắn, yên

lặng nhìn hồi lâu.

Tang Quả xưa nay tính tình lạnh nhạt, đi theo dược vương lại nhìn

thấy nhiều cảnh sinh tử ốm đau. Biết Tiểu Từ trúng độc, nàng không có an
ủi, ngoài sự kinh ngạc lúc ban đầu thì chỉ có thương hại cùng tiếc nuối.
Thiếu nữ xinh đẹp như vậy, không biết khi nào héo tàn. Ông trời rất công
bằng, cho nàng dung nhan tuyệt mỹ, lại dâng tặng một phần không trọn
vẹn.

- “Có thể cầu xin ngươi một việc không?” Tiểu Từ bỗng nhiên thấp

giọng nói.

Tang Quả im lặng trầm ngâm.

- “Chuyện của ta, đừng nói cho người khác biết.”

Tang Quả nhếch miệng, lạnh lùng nói: “Ta mặc kệ chuyện của người

khác.”

- “Đa tạ.” Tiểu Từ bước nhanh lên xe ngựa, ôm gối ngồi ở một góc,

thần sắc mệt mỏi.

Dọc đường đi, Tiểu Từ im lặng không nói, gần đây càng thêm trầm

mặc u uồn. Thư Thư có chút kỳ quái, chẳng lẽ là lo lắng cho Kế Diêu, hoặc
là? Hắn không dám nghĩ tiếp, lại nhìn Tang Quả, thấy nàng khôi phục bộ
dáng đạm nhạt ngày thường.

Hắn thoáng thả lỏng tâm tình, nhưng lại càng thêm thống khổ. Nhất

mộng đầu bạc, mấy ngày gần đây khiến cho hắn không yên. Hắn từng thấy
may mắn khi biết nàng trúng độc, có thể giúp hắn ngày sau công khai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.